Page 207 - 9786045773079
P. 207
- Các cháu hãy vỗ tay to lên để hoan nghênh
bạn ấy đàn hay!
Bác lắng nghe tất cả và chia kẹo cho các em.
Bác bảo:
- Cho cháu này thêm một cái vì cháu bé nhất GỬI TRẠI NHI ĐỒNG NGHỆ THUẬT
đánh đàn rất hay.
Đoàn nghệ sĩ tương lai ấy có ngờ đâu đó là lần
cuối cùng các em được gặp Bác. S
au hơn ba mươi năm bôn ba đi tìm đường cứu
nước, năm 1941, Bác mới được trở về với Tổ
quốc. Và từ những ngày còn làm việc ở hang Pác
Bó, Bác đã có lời thăm hỏi, khuyên bảo các em,
viết bằng một bài thơ, với tấm lòng đầy thương
yêu và tôn trọng. Câu thứ hai của bài thơ ấy viết
rằng Bác mong các em: Biết ăn ngủ, biết học hành
là ngoan. Như thế là Bác mong từ tuổi ăn, tuổi
ngủ, các em đã bắt đầu có sự học hành. Biết bao
ý nghĩa trong hai tiếng học hành mà Bác khuyên.
Không phải đợi lớn lên rồi mới hành. Bác rất lưu
ý chúng ta là ươm mầm tài năng trong các em từ
tuổi ấu thơ.
Thực hiện lời Bác dạy, sau ngày cách mạng thành
công không lâu, chúng ta đã mở Trại Nhi đồng nghệ
thuật I. Và tháng 8/1948, Bác Hồ đã có Thư gửi cho
Trại của các em:
“Gửi nhi đồng Nghệ thuật,
Những bài nhạc, bài ca các cháu gửi, Bác đều
nhận được cả. Bác nhớ đã trả lời rồi. Nay nhận được
thư các cháu mới gửi, biết các cháu đều tham gia
205 206