Page 202 - 9786045773079
P. 202
- Hai Bác nhớ nên gọi các cháu về để hai Bác
mừng thôi.
Tết Kỷ Dậu, đầu năm 1969, Luyện và một số
bạn lại được đến để cùng Bác đón Đoàn đại biểu
Chính phủ Cuba.
Trong khi chờ gặp khách, Bác hỏi một chú CHÁU BÉ L KHÁCH CỦA BÁC
cùng đi:
- Mậu dịch phân phối cho cháu có thiếu thứ gì
không? D ạo ấy, một cán bộ trong cơ quan có con nhỏ
- Dạ, đủ cả ạ! mới 5 tuổi. Bác bảo anh hãy thỉnh thoảng
Bác gật đầu bảo: mang em sang chơi với Bác.
- Có thiếu cái gì thì cán bộ ta mua sau, nhường Biết Bác bận suốt ngày nên người cán bộ chọn
cho nhân dân mua trước. thời gian cho em sang vào buổi sáng, sau khi Bác
Luyện nghe rất rõ cuộc trò chuyện đó. Em ghi vừa tập thể dục xong.
nhớ lời của Bác để mong sau này về Nam còn kể cho Bận đó cháu cũng đã được chuẩn bị sẵn, dậy
đồng bào trong đó nghe. thật sớm và thay quần áo mới. Do vì sự giục giã của
Đoàn Cuba đến. Bà Trưởng đoàn bắt tay Bác em nên hai bố con tới sớm hơn một ít so với thường
xong thì khóc và cứ mãi đưa khăn lên chấm nước ngày. Nhưng vừa tới chân cầu thang nhà sàn thì
mắt. Bác cũng rất xúc động. Bác đã đứng đợi. Cùng với lời chào buổi sáng, Bác
Bác giới thiệu các em với Đoàn và Bác thuộc tên trao tặng em mấy bông hoa. Rồi chỉ vào phòng
từng em một. Đến lượt Luyện, Bác nói: khách, Bác bảo hai bố con cứ tự nhiên và đợi mấy
- Cháu này lúc ra còn bé. Bây giờ đã lớn như thế phút vì Người còn bận một tí. Khi xong việc, quay
này rồi! lại thấy hai bố con cứ ngồi yên, Bác hỏi với ý không
Luyện hết sức cảm động và tự nghĩ mình có lớn bằng lòng:
nhưng không biết có khôn lên được như Bác từng - Sao chú không bày kẹo ra cho cháu ăn.
dặn dò, mong đợi không? Người bố thưa:
- Dạ không dám, để đợi Bác xuống, Bác sẽ
cho bé.
199 200