Page 247 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 247
Rồi Cụ kể:
- Có một lần tôi đi công tác, dọc đường
trời mưa đường trơn lầy lội. Ba em bé thấy
tôi, chúng nói với nhau: “Chà cái ông già
này, trời mưa đường trơn mà không chống
gậy, không sợ ngã nhỉ”. Từ đấy về sau
khi trời mưa hoặc đường trơn lầy, tôi đều
chống gậy, thấy dễ đi hơn và không ngã.
Cả nhà cười vang! Còn chúng tôi, rất
thấm thía những lời dạy bảo của Ông Cụ.
Ông Cụ còn đưa giấy bút cho cháu
Khoái - con trai duy nhất của hai vợ chồng
tôi để đi học.
Ở nhà tôi được một thời gian ngắn thì
Cụ chuyển lên lán Nà Lừa. Gia đình tôi
muốn giữ Cụ ở lại, nhưng sinh hoạt ở trong
bản và của gia đình tôi không tiện cho Cụ
làm việc. Nhà tôi lại đông người ra vào,
cũng có người biết được ở nhà tôi có Ông
Cụ già mặc quần áo người Nùng, hiểu sâu,
245