Page 28 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 28

đói, không có thóc mà ăn, Người kiên quyết không
           đi ngựa nữa.
               Sau khi đã về Hà Nội, mỗi khi có đơn thư khiếu

           nại của người dân, Người thường yêu cầu cán bộ các
           cấp, sau một tuần, phải báo cáo kết quả cho Người
           biết. Trở lại thăm Pác Bó, thấy cuộc sống của đồng
           bào còn nghèo khổ, rách rưới, Người rất xúc động,

           yêu cầu phải gửi ngay chăn áo cho các cụ già và em
           nhỏ chống rét.
               Thời kháng chiến chống đế quốc Mỹ xâm lược,

           Trung ương Đảng xây cho Bác một cái hầm trú ẩn,
           Người hỏi ngay: thế các chú đã lo cho dân phòng,
           tránh máy bay địch bắn phá như thế nào? Khi thấy
           sức khỏe của Bác đã kém đi, Trung ương cử thêm

           một bác sĩ đến chăm lo sức khỏe cho Người, nhưng
           Người kiên quyết từ chối. Vì vậy, Trung ương đành
           phải cho bác sĩ Nhữ Thế Bảo nghỉ hưu - nhưng thỉnh

           thoảng vẫn vào thăm sức khỏe cho Bác.
               Đối  với  các  chiến  sĩ  là  những  người  hy  sinh
           nhiều nhất cho dân tộc, Bác Hồ thường dành cho anh
           em sự chăm lo, săn sóc ân tình, chu đáo nhất. Trong

           lễ khai mạc cuộc vận động “Mùa đông binh sĩ” cuối
       SONG THÀNH  năm 1946, tại Nhà hát Lớn Hà Nội, Người đã đến

           dự, trao tặng hai chiếc áo ấm và nói: “Đây tôi có hai

           chiếc áo rét, một chiếc tôi đã mặc mấy năm nay và
           một chiếc của Ủy ban vận động “Mùa đông binh sĩ”
     26
   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33