Page 71 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 71
phút rồi mà nhiều người chưa đến. Tôi khuyên anh
em phải làm việc cho đúng giờ, vì thời gian là quý
báu lắm.
Một lần, Người phê bình một vị tướng đến chậm
để mọi người phải đợi. Người hỏi: - Chú đến chậm
mấy phút? - Dạ thưa Bác mất 10 phút ạ! - Chú tính
thế không đúng, 10 phút của chú phải được nhân với
500 người đợi chú ở đây!
Bác quý thời gian của mình bao nhiêu thì cũng
quý thời gian của người khác bấy nhiêu, vì vậy Người
thường không để ai phải đợi mình. Năm 1953, Người
nhận lời đến thăm lớp chỉnh huấn của anh chị em trí
thức. Tin vui náo nức cả lớp học. Bỗng chuyển trời
đột ngột, mây đen ùn ùn kéo tới, rồi một cơn mưa
xối xả, tối đất, tối trời ập xuống, hàng tiếng đồng hồ
không dứt. Ai cũng xuýt xoa, tiếc rẻ: mưa thế này,
Bác sao đến được nữa?
Giữa lúc trời đang trút nước, lòng người đang
thất vọng, thì trong chiếc áo mưa sũng nước, quần
xắn quá đầu gối, nón lá đội đầu, Bác Hồ hiện ra trong
niềm ngạc nhiên, hân hoan, sung sướng của tất cả Bác Hồ - Tấm gương đạo đức sáng ngời
mọi người. Tiếng reo vui, tiếng hoan hô vang lên át
cả tiếng mưa ngàn, suối lũ.
Ba năm sau, giữa Hà Nội đang vào xuân, hàng
trăm đại biểu các tầng lớp nhân dân Thủ đô tập
trung tại trụ sở Ủy ban nhân dân thành phố để
lên chúc Tết Bác Hồ, thì trời bỗng đổ mưa giông.
69