Page 95 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 95

sống qua nhiều thời đại. Chúng ta không                    đồng chí Trường Chinh đã nói về Bác Hồ
       gạt bỏ tất cả mà phải chắt lọc, tiếp thu                   trong dịp kỷ niệm ngày sinh lần thứ 70
       những cái tốt đẹp nhất, để làm giàu cho                    của Người: "Người tiêu biểu nhất cho đạo
       mình, cho con cháu mình và cho các thế                     đức cộng sản chủ nghĩa  ở Việt Nam và
       hệ mai sau...                                              kết tinh những đức tính tốt đẹp nhất của
          Chính sự kết hợp giữa trí tuệ phương                    dân tộc ta.  Người  đã phát  huy  truyền
       Tây và cốt cách Á Đông trong con người                     thống đạo đức phương Đông là Trí, Nhân,
       Bác, một sự kết hợp hài hòa nhưng rất tự                   Dũng trên một cơ sở hoàn toàn mới".
       nhiên,  đã làm cho tầm vóc của Bác  lớn                       Đứng dưới gốc cây cổ thụ ở Khổng miếu,
       lên gấp nhiều lần. Báo Tiến lên, cơ quan                   nghe nói là do chính tay Khổng Tử trồng
       trung ương của Đảng Cộng sản Xrilanca,                     cách  đây  đã 2.400 năm, Bác tiếp tục kể
       số ra ngày 9 tháng 9 năm 1969  đã viết:                    chuyện, giọng trầm trầm: Khổng Tử là
       "Đồng chí Hồ Chí Minh là hiện thân của                     người chủ trương quyền bình đẳng về của

       tất cả những gì tốt đẹp nhất trong phong                   cải và sự công bằng trong đời sống. Câu:
       trào vĩ đại của chúng ta... Tất cả những                   "Không sợ thiếu, chỉ sợ không công bằng..."
       người châu  Á có  thể tự hào  rằng Người                   mà Bác đã trích dẫn từ năm 1921, chính là
       cũng là một người  châu  Á. Chúng ta,                      từ câu của Khổng Tử: "Không sợ thiếu, chỉ
       những người cộng sản có thể tự hào rằng                    sợ không công bằng. Không sợ nghèo, chỉ
       Người là một người cộng sản". Và  như                      sợ lòng dân không yên. Đã công  bằng thì


                                                93                94









       không nghèo, đã hòa mục thì không thiếu,                      Tôi bước  đi theo Bác.  Biết nói gì khi
       lòng dân đã yên thì không sợ nghiêng đổ".                  trong lòng tôi đang tràn ngập một nỗi xúc
          Rời Khổng miếu, Bác sang Khổng lâm.                     động lớn lao và mãnh liệt. Một niềm tự
       Dạo bước thong thả dưới những hàng cây                     hào! Một nỗi sung sướng!
       cổ thụ của khu rừng, Bác tiếp tục nói,                        "Bác dịch như vậy có  được không?".
       quan điểm "lấy dân làm gốc" của Khổng                      Đâu có phải là Bác dịch, đâu có phải chỉ

       Tử đã được Mạnh Tử phát triển thêm một                     là chữ nghĩa. Đó là tấm lòng, là trái tim,
       bước trong  câu "dân vi  quý,  xã tắc thứ                  là cả cuộc đời của Bác. "Dân vi quý", "lợi
       chi, quân vi khinh" mà chính Bác đã dịch                   ích của nhân dân là trước hết", đó là mục
       sang tiếng Pháp năm 1921, trong Tạp chí                    đích phấn  đấu suốt  đời của Bác. Từ thư
       Cộng sản: "Lợi ích của nhân dân là trước                   gửi Hội nghị hòa bình Vécxây năm 1919
       hết, thứ đến là lợi ích của quốc gia, còn lợi              đến  Tuyên ngôn  độc lập năm 1945. Từ
       ích của vua là không  đáng kể". Bác  đọc                   "Thà hy sinh tất cả chứ nhất định không
       toàn văn câu tiếng Pháp trong bài báo mà                   chịu mất nước, nhất định không chịu làm
       Bác  đã viết cách  đây trên 40  năm:                       nô lệ" đến "Không có gì quý hơn độc lập,
       "L'intéret du peuple avant tout, celui de                  tự do"... Tất cả, tất cả sức lực và trí tuệ,

       la nation vient après,  celui du roi n' est                nỗi lo và niềm vui, những ngày căng thẳng,
       rien!". Rồi  Bác  nói vui: "Chú xem Bác                    những đêm trằn trọc, Bác đều hướng vào
       dịch như vậy có được không?".                              một mục  đích duy  nhất là  "dân vi quý".


                                                95                96
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100