Page 116 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 116

Tôi  luôn  nhớ  đến  những  kỷ  niệm  sâu  sắc  trong   cơm  xong  Bác  cho  tôi  thêm  một  quả  táo.  Bác  nói:

 những lần gặp Bác - nhớ tới những tối thứ bảy Bác   "Cháu ăn đi. Bác cho quả này để cháu mang về cho
 cho người đón vào Phủ Chủ tịch cùng xem phim với   "cái  nhà  biết  đi"  của  cháu  nhé".  Tôi  vừa  ngượng
 các anh chị cán bộ phục vụ Bác. Người đã nhiều năm   nhưng trong lòng thì âm ỉ một niềm vui sướng, được
 đón tôi vào thăm Bác là đồng chí Vũ Kỳ, anh Cù Văn   quả táo Bác cho tôi mang về cho anh Hùng (nghệ sĩ

 Chước, anh Nguyễn Lập - thư ký của Bác. Các anh   ưu  tú  múa  và  là  chồng  của  tôi).  Tôi  vô  cùng  cảm
 đón tôi từ Khu Văn công Cầu Giấy lên. Mỗi lần gặp   động về tình cảm của Bác dành cho tôi. Nhớ lại một
 Bác,  Bác  lại  hỏi  về  tình  hình  học  tập  của  tôi,  tình   lần năm 1956, trong lúc ngồi đọc báo cho Bác nghe,
 hình của đoàn. Có lần, vào thăm Bác, Nghệ sĩ Nhân   tôi đã hỏi Bác: “Thưa Bác, sao Bác không xây dựng
 dân Châu Loan được Bác hỏi "Cháu đã có gia đình   gia đình để có con ạ?". Bác vỗ vai tôi và để tay lên

 chưa?”. Chị Loan thưa với Bác: "Cháu có rồi ạ. Nhà   đầu tôi, rồi nói: "Bác đã có con đây rồi thôi". Tôi cảm
 cháu  (chồng  cháu)  cũng  làm  văn  nghệ  ạ".  Và  Bác   động quá, được Bác nói tôi là con của Bác, tôi chẳng
 cười: "Thế là cháu có cả cái nhà biết đi đấy nhé". Mọi   nói  được  câu  nào.  Tôi  gật  đầu  mà  trong  lòng  rưng
 người  cùng  cười  vui  với  lời  nói  dí  dỏm  của  Bác.  Có   rưng  muốn  khóc  vì  cảm  động.  Đây  là  lời  nói  đầy

 lần vào ngày chủ nhật, tôi được đến ăn cơm với Bác,   thân thương của Bác mà bây giờ tôi mới viết ra. Vào
 tôi  thấy  Bác  dùng  bữa  với  những  thức  ăn  rất  đạm   năm 1958, Bác tiếp đoàn ca múa của Cộng hòa Dân
 bạc, chỉ có đậu phụ, rau muống chấm tương. Tôi hỏi   chủ Nhân dân Triều Tiên. Bác cho tôi và một diễn
 Bác: "Thưa Bác, sao Bác không dùng nước mắm?".   viên  nhỏ  tuổi  nhất  đoàn  Triều  Tiên  ngồi  hai  bên
 Bác nói nước nắm mùi vị không tốt nên Bác thích   Bác.  Lúc  đó  Bác  còn  hút  thuốc  lá,  Bác  có  cái  hộp

 chấm tương. Tôi lại hỏi tiếp: "Sao các đồng chí phục   đựng thuốc lá đã hết thuốc. Đây là chiếc hộp sắt có
 vụ  không  làm  nước  mắm  riêng  để  Bác  dùng  ạ?".   bông  lúa  bên  ngoài.  Bác  đang  định  đưa  cho  một
 Bác lại nói: "Bác có phải là vua đâu mà làm nước   trong  hai  chúng  tôi.  Bạn  Triều  Tiên  tên  là  Đoàn
 mắm riêng". Rồi Bác cười vui. Có một kỷ niệm thật   Nhật Ngọc, Bác nói hôm nay cháu nhường bạn Triều

 hạnh phúc đối với tôi sau khi tôi đã xây dựng gia   Tiên nhé. Tôi vâng và không dám nghĩ gì, nhưng lần
 đình  vào  năm  1966.  Thường  vào  sau  các  bữa  ăn   sau vào thăm Bác, anh Vũ Kỳ đưa cho tôi chiếc hộp
 bao  giờ  Bác  cũng  cho  ăn  quả.  Hôm  ấy,  sau  khi  ăn   thuốc  lá  của  Bác.  Anh  Kỳ  nói  Bác  cho  Quỳnh  để


    113      114
   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121