Page 20 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 20
Bây giờ - tối nay, tôi lại được gặp Bác ở cự ly gần tôi, tôi đã kể lại cho anh chị em Đoàn ca múa Tổng
hơn nữa, gần đến mức chen lên thì có thể chạm được cục Chính trị nghe và sau đó tôi luôn kể cho gia
vào người Bác. Nhưng không được! Đây là bữa tiệc đình và bè bạn. Đó cũng là câu chuyện “tủ” của tôi
đứng, có người bảo vệ. Thành phần dự tiệc là các về Bác Hồ.
đồng chí Trung ương, Chính phủ, các bộ, ngành, các
đoàn thể. Tôi cố chen lên chỗ Đại tướng Võ Nguyên
Giáp, nhưng khi tôi lách người lên thì đúng lúc Bác
xuất hiện. Tiếng hoan hô, vỗ tay rầm trời đất. Bác giơ
tay, thế là mọi người im lặng. Bác nâng cốc rượu
ngang trán: “Hôm nay Bác chiêu đãi cá thật”. Hội
trường cười rộ lên, nhà thơ Tố Hữu thì cười ngặt
nghẽo, ông ôm bụng cười ra nước mắt. Riêng các vị
Ngoại giao đoàn thì ngơ ngác. Nhà thơ Tố Hữu bằng
tiếng Pháp thành thạo, giải thích cho các vị Ngoại
giao đoàn: “Thuở xưa, thầy đồ xứ Nghệ vốn nghèo lại
tằn tiện, nên mới nghĩ ra cách: mang theo con cá gỗ
vào quán ăn, xin nước mắm của chủ hàng để chấm cá
gỗ ăn hết bữa cơm”. Sau khi nghe thủng câu chuyện,
các vị Ngoại giao đoàn mới “mở đợt hai” cười phá lên.
Đồng chí Đại sứ Liên Xô thốt lên: Ôi, hóm hỉnh quá!
Vĩ đại quá!
Sau đó ít ngày, một tờ báo của Liên Xô đã miêu
tả tỉ mỉ về “sự kiện cá gỗ” của Chủ tịch Hồ Chí
Minh - nhân dịp sau chín năm kháng chiến về Thủ
đô, Người đã chiêu đãi mọi người bằng cá thật. Còn
17 18