Page 37 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 37

đăm  nhìn  con  đường  từ  sứ  quán  dẫn  ra  quốc  lộ  để                          lặn thì lại thắc mắc tại sao mặt trời lặn?”. Mở đường

             theo dõi đoàn xe của Bác, thì Bác đã xuất hiện ngay                                 thoát cho Minh Tiến, Bác bèn nói: “Nào bây giờ các
             sau lưng mà không ai hay biết! Mấy người phát hiện                                  cô, các chú hát đi!”. Để tránh đùn đẩy nhau, Bác liền
             được Bác trước thì cứ ú ớ như người bị “bóng đè” vậy,                               chỉ  định:  “Cô  Thương  Huyền  hát  đi!”.  Chị  Thương
             sau  đó  mọi  người  thấy  Bác  thì  ồn  ào  náo  nhiệt  rồi                        Huyền bị bất ngờ nên lúng túng: “Dạ thưa Bác, Bác

             chen nhau theo Bác lên lưng đồi, đến một nơi bằng                                   bảo cháu hát bài gì ạ?”. Thấy chị Huyền lúng túng
             phẳng, Bác quay lại đưa ngón tay trỏ lên miệng ra                                   Bác liền nói vui: “Ơ kìa, có cái “tủ” nào thì cứ việc
             hiệu cho mọi người im lặng, rồi bảo: “Nào bây giờ các                               đem ra mà dùng chứ còn băn khoăn gì nữa?”. Thấy
             cô, các chú, ai có ý kiến gì phát biểu đi!”. Ca sĩ Đoàn                             Bác vui vẻ, cởi mở, chị Thương Huyền hát luôn bài
             Thiều nhanh nhảu: “Dạ thưa Bác, chúng cháu nghe                                     “Trống  cơm”,  đến  đoạn  kết  của  bài  là  “em  nhớ

             tin Bác mới về phép phải không ạ?”. Mọi người xôn                                   thương ai, duyên nợ khách tang bồng”, Bác liền hỏi
             xao, cho rằng Thiều nói thế cợt nhả quá. Nhưng với                                  luôn: “Cô Huyền, duyên nợ khách tang bồng là gì?”.
             tấm lòng độ lượng, Bác vuốt ve chòm râu trả lời: “Ừ,                                Chị Thương Huyền ngớ người ra, không trả lời được.
             Bác  mới  ghé  thăm  quê”.  Thấy  Bác  ôn  hoà  trả  lời,                           Bác  quay  sang  hỏi:  “Thế  chú  Nhuận?”  (nhạc  sĩ  Đỗ

             được  thể,  đạo  diễn  Minh  Tiến  hỏi  tiếp:  “Thưa  Bác                           Nhuận), anh Nhuận cũng không trả lời được. Bác lại
             cháu  mới  nghe  tin,  gần  đây  ở  Liên  Xô,  ông                                  hỏi:  “Thế  chú  Toàn?”  (nhạc  sĩ  Nguyễn  Đức  Toàn),
             Khơrútxốp bị đánh đổ, có thế nào xin Bác giải thích                                 anh  Toàn  cũng  không  trả  lời  được...  Đã  đến  giờ  ra
             cho chúng cháu ạ?”. Mọi người cũng không đồng tình                                  sân bay Bác đứng dậy và nói: “Thôi nhé, vui như thế
             với  Minh  Tiến, vì  Tiến  đề  cập  một  vấn  đề  quá  lớn.                         đủ rồi, Bác đi đây. Các cô, các chú nhớ đoàn kết tốt,

             Mặc  dù  vậy,  Bác  vẫn  điềm  đạm  trả  lời:  “Thôi,  việc                         biểu diễn tốt”. Nói đoạn, Bác đi rất nhanh theo đồng
             này thì chú phải tự giải thích lấy thôi”. Minh Tiến                                 chí  cận  vệ.  Tất  cả  chúng  tôi  im  phăng  phắc,  lưu
             lại gặng thêm, không hề quan tâm đến sự băn khoăn                                   luyến nhìn theo Bác.
             của cả đoàn: “Dạ thưa Bác, thế thì cháu không thể                                       Khi Bác đi rồi, nhiều anh chị em rất tiếc là không

             thông  được  ạ”.  Lúc  này  Bác  trở  nên  nghiêm  nghị:                            được  chụp  ảnh  với  Bác,  vì  phải  giữ  kỷ  luật  trật  tự.
             “Thế thì phải học để mà thông, nếu không học thì lại                                Tuy vậy lần này nhạc sĩ Lê Lan cũng có công to: anh
             thắc mắc là tại sao mặt trời mọc, rồi đến lúc mặt trời                              đã  lia  máy  ảnh,  bấm  được  nhiều  kiểu,  cho  nhiều


                                                                      35                         36
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42