Page 65 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 65

Bác coi việc thực hành tiết kiệm, chống lãng phí                                    - Hồi ở chiến khu Việt Bắc, nhiều lúc Bác cháu ta
               là đạo đức và nếp sống thường ngày của mọi người,                                   thèm một quả chuối nẫu cũng không có!
               nhất là đối với cán bộ. Nhiều đồng chí giúp việc còn                                    Người cán bộ đó hơi tái mặt, lấy làm ân hận. Anh
               nhớ  một  kỷ  niệm  khó  quên  và  là  một  bài  học  cho                           em  trong  cơ  quan  giúp  việc  cũng  nhìn  nhau,  thấm

               người  cán  bộ  nọ,  và  cũng  là  bài  học  chung  cho                             thía lời góp ý nhẹ nhàng mà rất sâu sắc đó của Bác.
               những  ai mới có  ăn,  có  mặc  đã  vội quên mất  thuở                                  Trong việc khuyên răn, giáo dục cán bộ, Bác Hồ
               hàn vi, xem thường những cái nhỏ.                                                   không nói nhiều đến lý luận, mà dùng những hành
                   Chuyện là, trong một bữa ăn trưa tại Hà Nội, vào                                động  thực  tế,  hình  ảnh  so  sánh  dễ  thuyết  phục.

               dịp đầu xuân năm 1955, khi hòa bình mới trở lại trên                                Người thường nói: “Học cái tốt thì khó, vì như người
               miền  Bắc,  có  một  số  cán  bộ  từ  một  số  ngành,  địa                          ta leo núi, phải vất vả, khó nhọc mới lên đến đỉnh.
               phương  được  Bác  mời  dự.  Ăn  cơm  xong,  có  chuối                              Học cái xấu thì dễ, như ở trên đỉnh núi, trượt chân

               tráng miệng. Chuối để nguyên nải tại bàn uống nước.                                 một cái là nhào xuống vực thẳm”.
               Dạo đó, nhà ăn của cơ quan còn bày đặt bàn ghế đơn                                      Đứng  trước  cái  ranh  giới  hết  sức  mỏng  manh
               sơ, thiếu nhiều dụng cụ bát đĩa cần thiết. Một cán bộ                               giữa  cái  tốt  và  cái  xấu,  chỉ  một  phút  dao  động,
               ăn cơm xong, đến bàn uống nước, đưa tay bẻ một quả                                  không vững vàng trước những cám dỗ tầm thường
               chuối để ăn tráng miệng, nhưng không may bẻ phải                                    của đồng tiền, của vật chất, con người ta sẽ bị sa sút

               quả chuối có nẫu một chút. Người cán bộ đó thấy vậy                                 về đạo đức, sẽ sa vào con đường phạm tội, sẽ không
               liền bỏ lại, bẻ quả chuối khác, rồi bóc vỏ ăn rất thản                              còn  có ích cho Tổ quốc,  cho  nhân dân. Bởi vậy,  có
               nhiên. Lúc đó, Bác ngồi mâm bên cạnh, cũng vừa ăn                                   lần Bác nói:

               xong cơm. Bác lặng lẽ đứng dậy, đến bàn uống nước,                                      - Nếu không giữ được thói quen tiết kiệm thì sẽ
               đưa tay cầm quả chuối mà người cán bộ nọ vừa bỏ lại,                                tham  ăn  ngon,  tham  mua  các  thứ  xa  hoa.  Lương
               dùng dao cắt bỏ chỗ nẫu, bóc vỏ, đưa lên miệng ăn                                   không  đủ  thì  người  cán  bộ  đó  sẽ  lấy  các  thứ  đó  ở
               ngon lành. Vừa ăn Bác vừa nói rất tự nhiên  như để                                  đâu? Lúc ấy chỉ có hai cách: Một là ăn cắp của Chính

               mọi người ngồi quanh cùng nghe:                                                     phủ; hai là bị tiền mua chuộc.

                                                                     63                            64
   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70