Page 85 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 85
cuộc sống mới, nhất là ở nông thôn còn nhiều hủ tục Phan Bội Châu. Bài báo có nhiều lần nhắc tên trống
lạc hậu. không “Phan Bội Châu”. Nghe xong, Bác bảo đồng
Hoặc thư của một chị y tá ở cơ quan nọ viết lên chí Chước:
cho Bác kể rằng hai vợ chồng chị đều là cán bộ, công - Ngày mai chú nhớ gọi điện thoại bảo với đồng
nhân viên, đã có hai con nhỏ, cuộc sống hằng ngày chí Tổng biên tập lưu ý nhắc anh chị em trong tòa
đều dựa phần lớn vào lương chồng. Khuyết điểm soạn cần làm tốt hơn nữa khâu biên tập. Nếu bài báo
của chồng chị là khai man lý lịch, bị phát hiện, chi bộ đó là người ngoài tòa soạn viết gửi đến thì cũng tìm
đã khai trừ ra khỏi Đảng, đơn vị đã sa thải ra khỏi cơ cách nhắc người ấy không thể gọi tên trống không
quan. Như vậy gia đình sẽ tan nát, chị xin Bác cứu “Phan Bội Châu” như vậy, mà nên gọi: “Cụ Phan Bội
cho. Nghe thư xong, Bác nằm lặng thinh. Hôm sau, Châu”. Tập quán xưng hô của dân tộc ta luôn biết
Bác cho mời đồng chí Nguyễn Lương Bằng - Tổng kính trên nhường dưới, có văn hóa.
Thanh tra Nhà nước, Trưởng ban Kiểm tra Trung Rõ ràng trong khi nghe hoặc đọc, Bác Hồ còn chú
ương Đảng sang. Chờ cho đồng chí Nguyễn Lương ý cả câu chữ nào, chi tiết nào nêu trên báo không phù
Bằng đọc xong thư đó, Bác mới nói: hợp để góp ý kiến với tòa soạn, hoặc bảo tòa soạn
- Kỷ luật Đảng phải nghiêm, nhưng cũng phải nói lại cho người viết biết để rút kinh nghiệm. Cũng
mở cho người phạm lỗi có con đường sửa chữa để có khi Bác liên hệ vào mình để học tập báo, nhất là
trở thành người tốt, chứ không phải là đuổi khỏi cơ những gương người tốt, việc tốt. Đồng chí Nguyễn
quan. Nên xem xét có thể cho một công việc lao động Văn Mùi - người có gần chục năm lái xe cho Bác (từ
để họ có điều kiện cải tạo. năm 1961 đến năm 1969), kể lại một câu chuyện thật
Hai năm sau người chồng của chị viết thư đó lại cảm động:
được kết nạp Đảng. Chiều hôm đó, chiếc xe Pôpêđa màu sữa quen
Còn nghe đọc báo, dù bài báo đó dài mấy Bác thuộc đưa Bác đi công tác ở ngoại thành Hà Nội về,
cũng theo dõi bằng hết. Hôm đồng chí Cù Văn Chước vừa dừng lại trên “đường xoài” phía sau nhà sàn, thì
đọc bài báo khá dài viết về nhà chí sĩ yêu nước Bác đã hỏi ngay đồng chí Nguyễn Văn Mùi:
83 84