Page 325 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 325

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                                                    ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



             mà  chỉ  là  một  "cấm  bế  thất"  -  một  phòng  giam  nhỏ  họp                    với ai, không có việc gì làm. Muốn "du lịch" thì đi dọc chỉ
             ngay bên cạnh đội cảnh vệ của tướng Trương Phát Khuê.                               năm bước, đi  ngang chỉ bốn bước. Để "tiêu khiển" ngày
             Chỉ một mình Bác bị nhốt ở đó. Lâu lâu mới có một vài sĩ                            giờ, chỉ còn cách nghêu ngao, vắn tắt ghi lại sinh hoạt của
             quan Quốc dân đảng bị phạt vào ở đó năm, bảy ngày, Bác                              người ở tù cho khuây khỏa thế thôi, phải thơ phú gì đâu...
             lợi dụng những dịp đó để học tiếng "quan".                                              Khi được thả ra, mắt Bác nhìn kém, chân bước không
                 Bác gây được cảm tình với vài người lính gác. Mỗi bữa                           được, Bác quyết tâm tập đi, mỗi ngày 10 bước, dù đau mà
             ăn xong còn thừa rau bí luộc, họ đưa cho Bác để "cải thiện                          phải bò, phải lết, cũng phải được 10 bước mới thôi. Cuối
                                                                                                 cùng Bác chẳng những đi vững mà còn trèo được núi. Lần
             sinh hoạt" phần nào. Điều tốt nhất là mỗi ngày họ bí mật
                                                                                                 đầu tiên lên đến đỉnh núi, Bác cao hứng làm một bài thơ
             quẳng vào cho Bác một tờ Liễu Châu nhật báo, đó là món ăn
                                                                                                 chữ Hán như sau:
             tinh thần. Nhờ đó mà Bác theo dõi được tin tức chiến sự.
                                                                                                                "Vân ủng trùng sơn, sơn ủng vân,
                 Tháng 2 năm 1943, sau khi xem thấy tin: Sau hơn sáu
                                                                                                                Giang tâm như kính tịnh vô trần;
             tháng  chiến  đấu  vô  cùng  anh  dũng,  Hồng  quân  đã  đại
                                                                                                                Bồi hồi độc bộ Tây Phong lĩnh,
             thắng  ở  Stalingờrát,  bắt  sống  33  vạn  quân  Hítle...  Bác
                                                                                                                Dao vọng Nam thiên ức cố nhân".
             mừng nhảy lên, suýt đụng đầu vào kèo phòng giam. Bác
                                                                                                     Bác chỉ nhớ bài thơ đó, chúng tôi cố hết sức chỉ tạm
             tự bảo nhất định phải ăn mừng cuộc thắng lợi này. Trong
                                                                                                 dịch như thế này:
             túi chỉ còn vẻn vẹn 1 đồng bạc, Bác đưa tuốt cả số tiền đó
             nhờ người lính gác mua dùm cho ít kẹo và "dàu chá quẩy"                                            "Mây ôm núi, núi ôm mây,
                                                                                                                Lòng sông sạch, chẳng mảy may bụi hồng;
             (mua 1 đồng chỉ được 5 hào, đó là quy chế của nhà giam),
                                                                                                                Bùi ngùi dạo đỉnh Tây Phong,
             để làm một bữa tiệc. Sau khi phấn khởi hô khe khẽ mấy
                                                                                                                                                   1
                                                                                                                Trông về cố quốc, chạnh lòng nhớ ai!" .
             khẩu  hiệu:  "Đảng  Bônsơvich  muôn  năm!  Hồng  quân
                                                                                                                               *
             muôn  năm!  Liên  Xô  thắng  lợi  muôn  năm!".  Bác  ngồi
                                                                                                                             *     *
             xuống nhâm nhi một mình rất đàng hoàng vui vẻ. Từ đó
             về sau, mỗi tin tức Liên Xô thắng lợi là một món quà tinh                               Tháng 6 năm 1945, chúng tôi nhận được thư của một đồng
             thần từ phương xa đến an ủi Bác...                                                  chí cán bộ cao cấp báo cho biết phải chuẩn  bị để  đón một
                 Mười  mấy  tháng  bị  nhốt  trong  cái  phòng  u  ám  và                        __________

             quạnh hiu, một hình một bóng, không được nói chuyện
                                                                                                     1. T.Lan: Vừa đi đường vừa kể chuyện, Sđd, tr.162-166.

                                                                     323                          324
   320   321   322   323   324   325   326   327   328   329   330