Page 340 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 340

Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC                                                                       ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 vàng vọt nên Bác đến gần các cháu, chỉ vào chúng và nói   mạng  của  nhân  dân  ta.  Trước  lá  cờ  thiêng  liêng  của  Tổ
 với các đại biểu:    quốc, chúng tôi nguyện kiên quyết lãnh đạo nhân dân tiến
 - Nhiệm vụ của chúng ta là phải làm sao cho các em   lên,  ra  sức  chiến  đấu  chống  quân  thù,  giành lại  độc  lập
             cho  Tổ  quốc  dù  phải  hy  sinh  đến  giọt  máu  cuối  cùng,
 bé có cơm no, có áo ấm, được đi học, không lam lũ mãi
             quyết không lùi bước. Xin thề!.
 thế này.
                 Giọng Bác trang nghiêm, lời thề dõng dạc, biểu lộ khí
 Chúng tôi đều cảm động. Câu nói ấy, về sau này Bác
             phách  kiên  cường,  dũng  cảm,  quật  khởi  của  dân  tộc  ta.
 thường nhắc nhở luôn.
             Chúng tôi thấy rạo rực trong người và giơ tay theo kiểu
 Quốc dân đại hội quyết định Lệnh tổng khởi nghĩa
             chào bình dân, hô một cách mạnh mẽ: Xin thề!
 và  bầu  ra  Ủy  ban  giải  phóng  dân  tộc  mà  Bác  làm  Chủ
                 Du  kích  bắn  mấy  loạt  súng  chào  mừng  Ủy  ban  giải
 tịch. Bác tổng kết Hội nghị lịch sử này, động viên các đại   phóng dân tộc… .
                              1
 biểu trở về địa phương nỗ lực phấn đấu, giành lấy thời   XI
 cơ thuận lợi "có một không hai" để đưa cách mạng đến

 thành công.     V    ào  khoảng  ngày  23  -  24  tháng  5  năm  1945  tôi
 Sáng ngày 17 tháng 8, Ủy ban giải phóng dân tộc ra   được đồng chí cán bộ phụ trách tới bàn việc đón
 mắt quốc dân và làm lễ tuyên thệ. Tôi được cử đi đón Bác.   và bảo vệ đoàn cán bộ của trên về và sẽ ở lại địa phương
 Mấy hôm ấy trời mưa, đường lội, Bác đi chân đất. Gần tới   tôi chừng vài ngày. Sau khi bàn định cách bảo vệ, nơi ở,
 đình Tân Trào, Bác xuống suối rửa chân. Suối sâu, đường   bến  đón  xong,  chúng  tôi  ra  bến  đò  chờ  đoàn  cán  bộ.
 trơn và dốc, thấy Bác chưa được khỏe, tôi chạy lại đỡ, Bác   Quang cảnh sông Hồng hôm ấy tôi còn nhớ rõ: Qua mấy
 gạt đi và bảo: "Không sao, chú cứ đi".   ngày lũ lớn, ngấn nước còn in ngang thân đê. Nhân dân
 Khi Bác từ dưới suối lên, các đồng chí trong Ủy ban   ta đã chiến thắng trận lũ lớn nhất trong những năm qua,
 giải  phóng  đã  đứng  trước  đình  chờ  sẵn.  Bác  bước  tới,   lúc này vẫn đang tiếp tục sửa sang lại đê điều, phòng cơn
 đứng vào giữa và thay mặt ủy ban, hướng lên lá cờ đỏ sao
             lũ khác. Trên sông, thuyền bắt đầu xuôi ngược. Cờ đỏ sao
 vàng dựng trước đình, đọc lời tuyên thệ. Lời thề rất ngắn,
             vàng bay trên thôn xóm hai bên sông, cờ bay trên đỉnh cột
 nhưng rất súc tích, như mọi câu nói, mọi bài viết của Bác.
             buồm, bóng cờ thấp thoáng dưới lòng sông tạo nên một
 Tôi không nhớ được lời văn, chỉ nhớ đại ý như sau:
 Chúng  tôi  là  những  người  được  Quốc  dân  đại  biểu   __________
 bầu vào Ủy ban giải phóng dân tộc để lãnh đạo cuộc cách
                 1. Xem Nguyễn Lương Bằng: "Những lần gặp Bác", trong Bác Hồ, Sđd.

    337       338
   335   336   337   338   339   340   341   342   343   344   345