Page 342 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 342
Phần I: ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
vẻ đẹp quật khởi lạ thường. Những cánh đồng sau đê Ông cụ liền chỉ tay vào các đồng chí cùng đi và nói:
bấy giờ đang thì con gái, mỗi làn gió đưa lại, sóng lúa - Các chú đây là giải phóng quân.
xanh rờn. Lâu nay, ba tiếng "Giải Phóng Quân" đã có sức thu
Chúng tôi chờ từ một giờ trưa tới khoảng ba giờ chiều hút mãnh liệt đối với tôi. Hàng ngày đứng trên đê, hướng
thì thấy một chiếc thuyền đánh cá từ phía trên Vĩnh Yên về dãy núi Tam Đảo, tôi ước ao sao có cánh để bay tới
xuôi xuống. Đếm trên thuyền, trừ ông lái và một người chiến khu Tuyên - Thái mà sống cuộc sống chiến đấu và
phụ nữ chèo còn có mười ba người nữa. Người nào trông tự do trên ấy. Tôi đã nhiều lần đề nghị với cấp trên cho
dáng dấp cũng cao to, quần áo màu chàm, màu nâu gọn thoát ly để tham gia giải phóng quân, nhưng chưa được.
gàng, vũ trang đầy đủ. Giờ đây, trước mặt tôi là những con người mà bấy lâu nay
tôi mơ ước, đang tươi cười, bắt tay mình. Tôi không sao
Chúng tôi đoán: "Có lẽ đoàn cán bộ mình đến đây".
nén được cảm động trước những người đồng chí mới gặp
Nghĩ vậy và chúng tôi liền tiến ra bờ sông.
lần đầu này.
Khi đoàn cán bộ từ thuyền bước lên bãi được một
Sau phút chào hỏi ban đầu, chúng tôi đưa ông cụ về
nửa, chúng tôi mới nhận ra trong đoàn cán bộ có một cụ
trụ sở tự vệ của chúng tôi ở trong thôn. Tới cổng thôn ông
già, cụ trông gầy yếu lắm! Cụ mặc quần áo nâu, đầu đội
cụ dừng lại xem các khẩu hiệu cách mạng được vẽ trên
một chiếc mũ chàm đã cũ, ngang sườn mang túi dết màu
các bức tường đầu thôn, chợt nhìn thấy dây cờ căng trước
chàm. Tay cụ cầm chiếc gậy song nhỏ và đèn pin. Cụ toan
cổng thôn, ông cụ hỏi:
sắn quần lội xuống bãi lầy để vào bờ, nhưng có một đồng
- Sao các chú làm cờ của ta nhỏ hơn cờ của các nước
chí đã trao vũ khí cho bạn và nhất định đòi cõng ông cụ
đồng minh?
qua bãi lầy. Khi ông cụ và những người khác lên khỏi bãi Chúng tôi cùng nhìn lên, thì ra cờ của ta nhỏ hơn cờ
lầy, tất cả đều quay lại vẫy chào người lái thuyền. của các nước đồng minh thật. Một đồng chí của chúng tôi
Giữa lúc đó, đồng chí cán bộ phụ trách của chúng tôi thưa với ông cụ:
cũng vừa tới, vẻ mặt cảm động, anh dẫn chúng tôi tới - Dạ, vì giấy đỏ và vàng của nhân dân mua làm cờ
chào ông cụ và các cán bộ. nhiều quá nên thiếu! Muốn cho đủ nên chúng cháu phải
Ông cụ bắt tay chúng tôi và nói: cắt nhỏ đi một chút ạ!
- Các chú là tự vệ thôn đây? - Không nên - ông cụ khẽ lắc đầu và bảo - Các chú
- Vâng ạ! phải hiểu là cách mạng đã thành công, nước ta đã giành
339 340