Page 420 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 420

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 Bác cười, Người chỉ gian phòng làm việc và hỏi tôi:   lụt, mất nhiều, lại phải cung cấp gạo cho quân Tưởng Giới
 - Bây giờ có một con chuột nào chạy vào phòng gặm   Thạch nên đầu năm 1946 nạn đói lại đe dọa. Để giải quyết
 nhấm đồ đạc, các chú lấy gạch đá ném, hay khéo tìm cách   tình  hình,  một  mặt,  Bác  kêu  gọi  tăng  gia  sản  xuất,  tiết
 bắt nó, đuổi nó đi?   kiệm; một mặt, Bác đề ra phong trào "bớt bữa cứu đói".
 -  Dạ,  lấy  gạch  đá  ném  vỡ  mất  các đồ  vật  quý  trong   Bác tự bớt bữa vào chiều thứ bảy. Cả tuần làm việc không
 phòng ạ.    ngơi, mà ngày hôm ấy lại chỉ có một bữa! Nhiều lúc nhìn
 Bác kết luận:   Bác làm việc, tôi cứ ứa nước mắt. Tôi ước nếu mình có tài
 - Đối với bọn phản cách mạng hiện nay cũng thế, "nó   gì  giúp  Bác  giải  quyết được  công  việc  một chút thôi thì
 lú nhưng chú nó khôn". Muốn làm được việc lớn phải biết   cũng thỏa lòng.
 nhìn xa, trông rộng.   Bác làm việc rất cương quyết, điềm đạm nhưng cũng
 Hiểu được vấn đề từ đấy chúng tôi không thắc mắc nữa.   rất vui. Những buổi Bác hướng dẫn về thời sự, ngoài việc
 Ngoài giờ làm việc, Bác thường đọc báo, đọc sách vào   giảng giải cho chúng tôi biết tình hình, Bác còn kể những
 những giờ trưa, giờ tối. Người đọc báo, vừa để nắm tình   mẩu chuyện vui làm cho chúng tôi càng nhớ mãi.
 hình, vừa để kiểm tra, góp ý với các báo về việc phổ biến   Người rất giàu tình cảm, dễ xúc động. Có một đêm,

 chủ trương, chính sách của Đảng và đấu tranh chống luận   Người ngủ trên gác một căn nhà, từ bốn giờ sáng, Người
 điệu  tuyên  truyền  xuyên  tạc  của  bọn  phản  cách  mạng.   đã  thức  giấc.  Ngoài  trời,  gió  bão  vun  vút  đập  vào  cửa
 Nhưng nhiều báo quá, hàng mấy chục tờ báo, tôi không   kính, ngồi trong nhà còn thấy lạnh. Thế mà đã có tiếng trẻ
 rõ Người đọc ra sao. Những bài quan trọng, đăng trên báo   em rao hàng! Người mở cửa ngó nhìn cho tới khi em bé đi
 nước ngoài, Bác thường đánh dấu cho chúng tôi cắt dán   khuất mới khép cửa lại. Tôi thấy nước mắt Người đọng
 vào một tập riêng để theo dõi.   trên hai hàng mi.
 Hằng tuần, Bác còn dành thời giờ đi vào các trường   Làm việc, ăn uống như vậy, giấc ngủ chả mấy khi yên,
 học, cơ quan, xí nghiệp, doanh trại của Giải phóng quân   lại phải dời chỗ luôn để đối phó với bọn phản cách mạng.
 để tìm hiểu tình hình, chỉ bảo công việc.   May mà sức khỏe của Bác hồi này lại tăng. Đó là vì Bác
 Làm việc nhiều như vậy, nhưng ăn uống chẳng có gì!   tập luyện rất kiên trì. Sáng dậy và buổi tối trước khi đi
 Những ngày đầu vẫn cơm gạo đỏ, rau muống, Bác ăn cơm   ngủ,  bao  giờ  Bác  cũng  tập  luyện.  Lúc  đầu,  tập  theo

 chung với anh em bảo vệ và mọi người trong cơ quan. Sau   phương  pháp  thông  thường,  sau  đó  chuyển  sang  tập
 chúng tôi đề nghị nấu riêng cho Bác. Hồi ấy, lúa mùa bị   quyền. Bác thường tập bài "Thái cực quyền".


    417       418
   415   416   417   418   419   420   421   422   423   424   425