Page 424 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 424

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 bao giờ nghĩ đến chuyện sửa sang, dù chỉ là xây một chiếc   Tối hôm đó, Bác đi thăm khá nhiều nơi. Xuân độc lập
 máy nước, hay bắc một ngọn đèn.    đầu tiên, Người muốn mang lại niềm vui cho nhiều gia
 Trời tối. Đường mấp mô, lầy lội vì mưa. Những lá cờ   đình  trong  thành  phố.  Khi  Bác  tới  nhà  một  viên  chức
 treo trước các mái nhà lụp xụp, đụng cả vào đầu khách   nghèo ở phố Hàng Lọng thì trời đã khuya. Người trong
 qua đường. Bác đi sâu vào ngõ. Một căn nhà cửa để ngỏ,   nhà sửa soạn đi ngủ. Những chiếc màn đã được căng lên.
 có ánh đèn dầu. Bác dừng chân, rồi rẽ vào.   Chiếc  dây  thép  căng  giữa  nhà,  đầy  quần  áo.  Không  ai
 Nhà khá đông người. Đây là nơi ở chung của mấy gia   trong gia đình nghĩ có khách tới vào giờ này, và đó lại là
 đình.  Giữa  nhà,  trên  vách  có  treo  quốc  kỳ,  ảnh  Bác  và   cụ Chủ tịch nước.
 những dây hoa giấy. Mọi người đang ngồi nói chuyện vui   Chương trình đi chúc Tết của Bác đêm 30 đã xong.
 vẻ. Câu chuyện tạm ngừng khi một ông cụ mặc chiếc áo   Ngày mai, mồng 1, Bác còn rất nhiều công việc. Bác sẽ
 kaki cao cổ, chống gậy bước vào.    tiếp các đồng chí Trung  ương, trong  Chính phủ  và  các
 Thoạt đầu, ai nấy nhìn nhau, gia đình này tưởng ông   đại biểu đoàn thể tới chúc Tết, Bác sẽ đi dự cuộc míttinh
 cụ là khách của gia đình kia. Bác hỏi thăm việc chuẩn bị   đầu xuân của nhân dân toàn thành phố tổ chức tại Nhà

 Tết.  Những  người  trong  gia  đình  trả  lời  Bác  vui  vẻ.  Nồi   hát Lớn. Bác sẽ đến thăm và nói chuyện với một đơn vị
 bánh chưng đặt ở góc sân, nước đang sôi. Đôi mắt Bác hiện   Vệ quốc đoàn, vui chơi với các cháu thiếu nhi tại Ấu trĩ
 lên  ánh  vui,  Bác  nói  mấy  lời  chúc  Tết.  Mọi  người  bỗng   Viên, dự bữa cơm liên hoan với các chú cảnh vệ tại Bắc
 nhận ra cụ già hồn hậu đến với họ tối nay chính là Chủ tịch   Bộ Phủ…
 Hồ Chí Minh. Đúng như là một giấc mộng đẹp: Người từ   Tiễn Bác về xong, đồng chí Chủ tịch Ủy ban quay trở
 trên bức ảnh treo kia, bước ra, đứng giữa ngôi nhà nghèo   lại nhà. Sắp đến giờ giao thừa, anh ra Bờ Hồ đón xuân.
 nàn của họ. Khác với khi Bác bước tới, lúc này không ai nói   Phố xá lúc buổi tối vắng vẻ, giờ đã trở nên rất đông đúc.
 nên lời. Mọi cặp mắt đều ngước nhìn Bác. Người nói:   Người nào cũng muốn hưởng không khí trong lành của
 -  Nước  nhà  mới  được độc  lập. Miền  Nam  còn  đang   mùa xuân độc lập đầu tiên. Chưa bao giờ, ở Hà Nội lại có
 kháng chiến. Đồng bào lao động ta làm ăn bây giờ còn vất   một đêm giao thừa đông vui, nô nức như vậy.

 vả. Nhưng có độc lập rồi thì sẽ có tất cả.   Tiếng  pháo  đón  xuân  bắt  đầu  nổ  vang  khắp  thành
 Bác đi  ra  giữa  lúc  những  người  trong  nhà  còn  bàng   phố. Vui chân theo những người hái lộc, anh Hưng đến
 hoàng vì xúc động. Họ đã quên cả mời Người và các đồng   trước cửa đền Ngọc Sơn. Đang đi vào chùa, anh chợt thấy
 chí cùng đi uống nước. Tất cả đổ ra cửa, đứng trông theo.   trong đoàn người tấp nập trên cầu Thê Húc, có một cụ già


    421       422
   419   420   421   422   423   424   425   426   427   428   429