Page 427 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 427

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                                                 ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



             thể tạo ngay được một chỗ dựa về chính trị. Chúng muốn lật                              Khó khăn nhất hiện thời là làm thế nào cho dân hiểu
             ta, nhưng vẫn nhận thấy nếu không có sự giúp đỡ của chính                           rõ hoàn cảnh hiểm nghèo mà không ảnh hưởng đến chí
             quyền  Việt  Minh,  chúng  không  thể  nào  giải  quyết  được                       khí chiến đấu? Làm thế nào để động viên tinh thần chuẩn
             những nhu cầu rất lớn về vật chất cho quân đội đông đảo bị                          bị kháng chiến thật cao mà vẫn tránh được những hành
             nhân dân ta xa lánh, căm ghét. Chúng còn phải tính đến cả                           động khiêu khích đối với quân đội Tưởng? Làm thế nào
             những nguy cơ nghiêm trọng khác có thể xảy ra với chúng.                            cho nhân dân không hoang mang trước những luận điệu
                 Một  hôm,  Bộ  Tư  lệnh  quân  đội  Tưởng  đề  nghị  Bác                        tuyên  truyền  xảo  trá,  rất  nguy  hiểm  của  kẻ  thù  từ  bốn
             đến gặp. Bác về muộn, lặng lẽ ngồi vào bàn ăn. Bữa ấy,                              phía bay tới, vẫn vững tin ở Chính phủ và bình tĩnh ứng
             Bác buông đũa sớm hơn thường lệ. Thái độ đó, chúng tôi                              phó trước mọi tình hình rối ren, thậm chí nghiêm trọng,
             ít thấy ở Bác. Bác nói:                                                             có thể xảy ra?
                 - Về quá bữa, ăn mất ngon.                                                          - Dưới hình thức Lời hiệu triệu giữ vững và đẩy mạnh
                 Bác kể lại sáng nay bọn Tưởng đòi Bác ký giấy nhận                              cuộc kháng chiến Nam Bộ, đăng trên báo Sự thật ra ngày

             cung cấp cho chúng  một  số  gạo rất  lớn.  Bác đã từ  chối.                        27-2-1946, Bác viết:
             Chắc chúng còn làm rầy về chuyện gạo. Bác nói:                                          "Hiện nay, ngoài chiến tranh bằng quân sự, bọn thực
                 - Gạo đâu mà đưa chúng nhiều thế. Dân mình có đủ                                dân  Pháp  đang  dùng  cách  chiến  tranh  bằng  tinh  thần,
             gạo ăn đâu!                                                                         chúng giả danh dân ta phát truyền đơn, dán khẩu hiệu,
                 Thấy vẻ bất bình của chúng tôi, một lần nữa, Bác nhắc                           phao tin nhảm, mong cho dân ta hoang mang nghĩ ngợi,
             lại  cần  phải  biết  kiên  nhẫn  chịu  đựng,  giữ  hòa  hoãn  với                  lo ngại. Đó là nó tấn công tinh thần chúng ta.
             quân Tưởng để có thể tập trung mũi nhọn vào kẻ thù chính.                               Người  xưa  có  nói  rằng:  "đánh  vào  lòng  là  hơn  hết;
                 Bác kiên quyết trong nguyên tắc và linh hoạt về sách                            đánh  vào  thành  trì  là  thứ  hai".  Vậy  một  dân  tộc  đương
             lược.  Và  khi  sách  lược  đã  đặt  ra  rồi,  Bác  cũng  rất  kiên                 vận động như dân ta bây giờ ắt phải luôn luôn chuẩn bị,
             quyết thực hiện sách lược.                                                          đồng thời phải luôn luôn trấn tĩnh, kiên quyết sẵn sàng

                                                                                                 đối với mọi tình thế…
                                           *
                                                                                                     Quân địch sắp tới đâu thì dân vùng đó triệt để làm
                                         *     *
                                                                                                 vườn  không  nhà  trống  khiến  quân  địch  không  có  thức
                 Những hoạt động để chuẩn bị kháng chiến về mọi mặt
                                                                                                 ăn, không có chỗ ở, không có đường đi mà phải tiêu hao
             đã được tiến hành từ trước, lúc này càng được đẩy mạnh.
                                                                                                 mòn  mỏi.  Còn  một  tấc  đất,  còn  một  người  dân  thì  còn

                                                                     425                          426
   422   423   424   425   426   427   428   429   430   431   432