Page 459 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 459
Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
ủy. Đácgiăngliơ ngồi trong cabin mặt tái nhợt, đang run thì nghe tiếng ôtô đỗ trước cổng, một ông già phúc hậu,
lên vì tức giận. Viên đô đốc nói với Xalăng: "Tướng Lơcléc người dong dỏng cao, thoăn thoắt bước vào. Đúng là Bác
vừa có một hành vi khiếm nhã đối với tôi, tôi yêu cầu ông rồi! Giống hệt như trong ảnh mà tôi đã thấy. Tôi đứng im
hãy làm cho ông ấy trở về với lẽ phải. Nhiều tuần qua, nhìn Bác. Ôi! Ước mơ của tôi ngờ đâu đã thành sự thật.
ông ấy tha hồ mà chuyện trò với ông Hồ Chí Minh, rõ Lần đầu tiên gặp Bác một cách bất ngờ, tất cả chúng
ràng bây giờ là đến lượt tôi. Tôi không muốn chạy theo tôi hết sức cảm động bởi đôi mắt của Bác - đôi mắt sáng
một cuộc hội nghị "Muyních" ở Đông Dương, không thể ngời, đầy chí kiên quyết, nhưng đồng thời cũng thân
đi hết từ nhượng bộ này đến nhượng bộ khác. Nếu tôi thương trìu mến, hiền hậu…
nhận Pari thì ông Hồ sẽ đòi thêm nữa…". Xalăng quay ra Bác ung dung và tươi vui trong bộ kaki giản dị. Bác
tìm Lơcléc và thuật lại câu chuyện. Ngay chiều hôm đó, cười niềm nở, bắt tay từng người, rồi ngồi bên cạnh tôi.
Lơcléc bỏ về Sài Gòn. Gặp Bác, chúng tôi vừa xúc động trước tấm lòng
Trên máy bay trở về Hà Nội, Chủ tịch Hồ Chí Minh thương yêu chăm sóc của vị cha già dân tộc, vừa sửng sốt
đã nói với Xalăng: "Nếu Đô đốc muốn đem tàu bè ra để và bối rối vì sự thiếu sót của đoàn. Khi vừa ở chiến khu ra,
lung lạc tôi thì ông đã lầm to. Những tàu đó không thể chúng tôi nghĩ ngay rằng trong chương trình của đoàn ở
1
nào đi ngược dòng sông của chúng tôi" . Thủ đô, một việc phải làm trước tiên là đến chào Hồ Chủ
tịch. Sau một chuyến đi đường dài vất vả, chúng tôi vừa
*
mới đến Hà Nội hôm trước chưa kịp đến chào Bác, thì Bác
* *
đã đến thăm chúng tôi.
Mùa xuân năm 1946, tôi được cử đi trong phái đoàn
Bác hỏi thăm sức khỏe từng đồng chí trong đoàn.
Nam Bộ ra miền Bắc báo cáo với Hồ Chủ tịch và Chính
Nhưng tất cả đều nghẹn ngào, không ai thưa với Bác được
phủ về tình hình sau Hiệp định sơ bộ ngày 6 tháng 3 năm một lời. Những ngày đi đường, anh chị em trong đoàn
1946 và xin vũ khí cho Nam Bộ.
bàn nhau chuẩn bị gặp Bác sẽ báo cáo những gì.
Chiều tháng 5, chúng tôi đang ngồi chuyện trò thân Riêng tôi, cũng sắp xếp trong óc những điểm về tình
mật tại nhà anh Đặng Thái Mai, hồi đó là Bộ trưởng Giáo dục,
hình phụ nữ Nam Bộ để báo cáo với Bác. Nhưng đến lúc Bác
__________ cho tôi được nói trước thì bao nhiêu điều chuẩn bị biến đi
đâu mất. Thấy tôi vẫn chưa hết xúc động, Bác cười vui và
1. Xem Đại tướng Võ Nguyên Giáp: Những chặng đường lịch sử, Sđd,
gợi ý để tôi có thể nhớ và báo cáo lại. Bác nói dịu dàng, lòng
tr.450-454.
457 458