Page 462 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 462

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 tôi như ấm lên. Tôi bình tĩnh dần và lắng nghe từng câu hỏi   hỏi  chúng  tôi  rất  nhiều  chuyện  về  Nam  Bộ.  Bác  hỏi  cả
 cặn kẽ của Bác mà báo cáo. Giọng tôi lúc đầu hơi run, nhưng   chuyện  học  hành  và  sinh  hoạt  của  anh  chị  em  cán  bộ,
 sau thì mạnh dạn hẳn lên. Tôi báo cáo rành rọt từng việc.   chiến  sĩ.  Đồng  chí  trưởng  đoàn  báo  cáo  với  Bác  về  tình
 Bác chăm chú nghe chúng tôi báo cáo. Bỗng hai giọt   hình sau Hiệp định sơ bộ ngày 6 tháng 3 và các mặt khác.
 nước mắt chảy trên gò má Bác. Ôi! Suốt đời tôi không bao   Bác lại hỏi chuyện riêng mỗi người chúng tôi.
 giờ quên những giọt nước mắt ấy. Những giọt nước mắt   Bác quay sang tôi hỏi:
 của Bác đọng lại mãi mãi trong tâm hồn tôi. Tôi nghĩ đó là   - Trong ấy thiếu thốn súng đạn lắm. Các cô, các chú
 cả một biển tình thương bao la của Người dành cho đồng   muốn xin bao nhiêu khẩu mang về?
 bào Nam Bộ.     Thật là Bác đã nói đúng điều quan trọng nhất mà các
 Bác nhìn chúng tôi trìu mến, giọng Bác ấm áp:   đồng chí lãnh đạo ở Nam Bộ đã dặn đi dặn lại mãi, trước
 -  Đồng  bào  và  chiến  sĩ  đang  ra  sức  khắc  phục  khó   khi chúng tôi lên đường đi Hà Nội. Quả Bác là người cha
 khăn, thiếu thốn để kháng chiến. Chính phủ và đồng bào   đã hiểu thấu tâm tình của con. Tôi báo cáo với Bác:
 cả nước hết sức cùng chiến sĩ và nhân dân Nam Bộ, hiện   - Dạ thưa Bác, thiếu lắm.
 đang anh dũng đấu tranh để giữ vững độc lập dân tộc.   Bác nói thong thả:

 Chúng  ta  nhất  định thắng  lợi,  vì  chúng  ta  có  sức  mạnh   - Thế nào Trung ương và Chính phủ cũng có súng gửi
 của đoàn kết toàn dân. Chúng ta nhất định thắng lợi, vì   vào Nam. Nhưng nước ta còn nghèo, các cô các chú phải
 cuộc đấu tranh của ta là chính nghĩa.   đánh  Pháp  cho  giỏi, cướp  lấy súng của nó mà  dùng thì
 *
 Chiều hôm đó, gia đình anh Đặng Thái Mai  làm cơm   mới có nhiều vốn.
 mời Bác và chúng tôi. Chúng tôi sửa soạn kê bàn, xếp ghế   Bác và chúng tôi đều cười tin tưởng.
 để dọn cơm. Anh Ca Văn Thỉnh và anh Nghiệp đang bố   Bác nói tiếp:
 trí lại chiếc bàn ăn thì Bác đi tới đỡ một tay. Nhìn Bác sĩ   - Ta phải hy sinh đến giọt máu cuối cùng để giữ gìn
 Nghiệp, anh cao gần 1,8m, nặng 75,8kg, Bác nói: "Người   đất nước. Dù phải gian lao kháng chiến, nhưng với một
 Việt Nam ta ai cũng to, cao như thế thì tốt quá!".    lòng  kiên  quyết  hy  sinh,  thắng  lợi  nhất  định  thuộc  về
 Chúng tôi vui sướng được ăn cơm chung với Bác. Bữa   dân tộc ta…
 cơm gia đình thật thân mật, ấm cúng. Trong bữa ăn, Bác   Lần thứ hai, chúng tôi đến chào Hồ Chủ tịch ở Bắc Bộ

 __________   phủ.  Bác  vẫn  đón  tiếp  chúng  tôi  thân  mật  như  người
             trong gia đình.
 * Tức Đặng Thai Mai (BT).

    459       460
   457   458   459   460   461   462   463   464   465   466   467