Page 484 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 484

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 động  thủy  thủ  cử  tôi  làm  đại  diện  đến  chào  Bác  Hồ  ở   Tôi từ giã Bác, trở về Pari nói chuyện lại với Liên đoàn
 Biarít.  Hôm  ấy,  tôi  bước  vào  khách  sạn,  vừa  cảm  động,   chuyến đi gặp Bác, chúng tôi chuẩn bị đi đón Bác đến Pari.
 vừa hồi hộp. Tôi thấy hiện ra hình ảnh của Bác, sau mấy   Hôm  ấy,  hàng  trăm  Việt  kiều  ở  Pari,  người  cầm  cờ,
 chục năm trời xa cách. Bác gầy lắm. Bác tươi cười vui vẻ   biểu ngữ kéo về sân bay Buốcgiê đón Bác. Chưa bao giờ
 bắt tay tôi rất niềm nở. Và Bác nhớ ngay ra tôi. Bác hỏi:   có  cảnh  đông  vui  của  Việt  kiều  đến  như  thế.  Sân  bay
 - Có phải chú làm thủy thủ ngày xưa đấy không?
             Buốcgiê đầy người. Cờ nước ta bay phấp phới. Các quan
 Tôi đáp:
             chức Pháp ra rất đông. Đấy là ngày 22 tháng 6 năm 1946.
 - Thưa Bác, phải đấy ạ.
             Máy bay tới. Bộ trưởng Bộ Pháp quốc hải ngoại Mariúy
 - Còn nhớ tôi không?
             Mutê đón Bác ra xe. Bác trông thấy Việt kiều, Bác giơ tay
 - Thưa Bác còn nhớ ạ. Cái buổi ở cửa hàng dưa chợ Giời…
             vẫy chào. Chúng tôi vui mừng hoan hô Bác. Chủ tịch của
 Bác tủm tỉm cười:
             nước ta. Bác đưa mắt nhìn chúng tôi, tươi cười rạng rỡ. Xe
 - Đời lao động là thế đấy chú ạ. Cực lắm. Chịu đựng
 được thì ta nhất định thắng. Thế chú đã có vợ con gì chưa?   Bác  có  mười  sáu  xe  môtô  bảo  vệ  đưa  Bác  về  khách  sạn
 - Có ạ.     Roayan Môngxô ở trung tâm Pari.
 - Làm ăn nghề gì?   Tôi đến khách sạn và nói với Bác:
 - Thưa Bác, vẫn cái nghề cũ đấy ạ.   - Thưa Bác, thấy Bác sang tôi sung sướng lắm. Tôi xin
 - Có tin tức gì bà con ta ở Pari không?   phép Bác cho tôi được gần gũi Bác để phục vụ Bác.
 Tôi  kể  chuyện  Pari  để  Bác  nghe,  tình  hình  bà  con   Bác vui vẻ bảo:
 Việt  kiều,  tình  hình  phong  trào.  Khi  tôi  báo  tin  cụ
                 - Được, chú đến đây với tôi cho đến ngày tôi về nước.
 Khánh Kỳ, bạn quen biết với Bác, đã mất, Bác rơm rớm
                 Khách sạn lớn nhưng không nấu cơm Việt Nam. Tôi
 nước mắt và hỏi:
             đến nấu cơm cho Bác và cán bộ, nhân viên đi theo Bác. Lại
 - Ông cụ đau đớn có lâu không? Con cái có về nhìn
             thêm mấy ông trí thức Việt kiều đến giúp việc cho đoàn
 nhận ông cụ không?
             Chính phủ nữa. Tất cả có đến mấy chục người. Ở được ít
 Rồi Bác hỏi tiếp:
             ngày, Bác mở tiệc trà mời Việt kiều đến. Bà con Việt kiều
 - Chú thay mặt "Liên đoàn lao động thủy thủ", thế
 Liên  đoàn  có  đông  anh  em  không?  Cố  mà  tổ  chức  bà   sướng lắm, được đến khách sạn dự tiệc trà của Chủ tịch
 con ta  lại, đoàn  kết  với  nhau chặt chẽ. Mai  mốt tôi có   nước. Đủ mọi tầng lớp Việt kiều làm ăn, học hành ở Pari.
 thể về Pari.   Chúng tôi nói nhỏ với Bác:

    481       482
   479   480   481   482   483   484   485   486   487   488   489