Page 486 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 486
Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
- Thưa Bác, người đến đây tuy đông nhưng cũng còn khách đến ăn, Bác bảo tôi vào phục vụ, không để người
một số người hững hờ và chưa hiểu biết tình hình gì lắm. của khách sạn làm. Khách ra về, Bác bảo tôi:
Bác bảo: - Tôi ngó để xem có biết phục vụ không, chú làm được
- Điều đó không tránh được. Bà con xa nước lâu ngày. đấy. Tốt lắm. Tôi tưởng chú chỉ biết nghề nấu bếp, còn
Ta phải gần gũi bà con, nói cho bà con hiểu, đoàn kết với nghề phục vụ chú học ở đâu?
- Thưa Bác, tôi học dưới tàu, vừa nấu ăn, vừa phục vụ.
mọi người. Muốn cho người ta hiểu mình thì phải hiểu
Bác nói:
người ta trước đã.
- Ông bà ấy ăn ít; điều lạ là ăn xong ông ta rơm rớm
Nhân ngày rằm tháng Tám, Bác Hồ cho các cháu đến
nước mắt.
chỗ Bác chơi và ăn bánh kẹo. Các cháu đem cờ đỏ sao
Tôi vội nói ngay:
vàng, đàn, trống đến nhảy múa, ca hát rất vui.
- Thưa Bác, Lêông Blum mà khóc với ta thì như Lỗ
Lúc ấy đoàn đại biểu của Bác ở tầng hai khách sạn
Túc đi đòi Kinh Châu.
Roayan Môngxô. Hằng ngày Bác tiếp khách đến thăm.
Bác tủm tỉm cười không nói gì.
Một hôm, Bác gọi tôi đến và nói: Ít ngày sau, Bác bảo tôi, Bác sẽ cùng anh em trong
- Ngày mai, tôi mời ông Thủ tướng Pháp lại ăn cơm đoàn của Bác đến thăm nhà riêng của tôi. Tôi mời Bác và
với tôi. Chú xem làm thứ gì kiểu Việt Nam cho ông ta cán bộ của đoàn ở lại dùng cơm. Trời Pari nóng ghê gớm.
thưởng thức. Người nào người nấy mướt mồ hôi. Hồi đó, nhà tôi không
Tôi làm thực đơn đưa Bác xem, trong đó có món chả có quạt máy. Vả lại, chiến tranh vừa chấm dứt, ít nhà ai có
giò mà Bác cứ gọi là nem. Bác xem xong, Bác bảo thế là tốt quạt. Bác hỏi tôi:
lắm rồi vì chiến tranh mới kết thúc, thức ăn thức uống ở - Chú xem tôi ăn có khỏe không?
Tôi đáp:
Pari còn khan hiếm lắm. Nhân dân còn phải dùng nhiều
- Thưa Bác, không được khỏe lắm, cũng bình thường.
phiếu để đi mua thực phẩm, lương thực. Bác nhắc tôi nhớ
- Không, thế là khá lắm rồi đấy.
nấu thêm cho những người Pháp phục vụ đoàn ta ở khách
Ở khách sạn Roayan Môngxô không được an toàn và
sạn cùng được ăn. Họ được ăn thích lắm, khen đầu bếp
bất tiện, sang tháng tám, Bác dọn về nhà gia đình ông bà
Việt Nam nấu ăn ngon miệng. Họ cho tôi mượn đầy đủ
Ôbrắc tại Xoađixu Môngmôrenxi, ngoại ô Pari. Tôi đi theo
các đồ dùng để làm tiệc, Bác đãi Thủ tướng Pháp. Khi
Bác cùng các cán bộ của đoàn về đó. Ông Raymông Ôbrắc
483 484