Page 526 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 526
Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
Người dạy và giảng cho chúng tôi nghe cái hay, cái của anh Văn xin ý kiến Bác. Qua ý kiến của đồng chí
đẹp của truyện Kiều, Chinh phụ ngâm. Chánh Văn phòng, tôi được biết: theo tin tình báo của ta,
. . . ngày mai địch sẽ nhảy dù chiếm khu vực này. Phối hợp
Trải qua hai đêm vất vả, chúng tôi về tới địa điểm và với binh đoàn Bôphơrê rút từ Bắc Kạn về, chúng sẽ càn
bố trí cơ quan làm việc trong một khu vực. Ở đây ít lâu thì quét vùng Thái Nguyên, Tràng Xá…
tin chiến thắng Bông Lau trên đường số 4, chiến thắng Bác viết thư trả lời anh Văn và dặn dò đồng chí Chánh
Văn phòng xong, Người dùng điện thoại trao đổi với các cơ
Đoan Hùng, Bình Ca trên sông Lô dồn dập bay về. Lúc
quan gần đấy. Sau đó, Người ra lệnh cho chúng tôi chuẩn bị
này tôi mới hiểu lời Bác nói trước khi đi. Gọng kìm chưa
di chuyển cơ quan. Thu xếp xong thì vừa 3 giờ sáng.
gãy nhưng địch không mạnh nữa rồi!
Bác quyết định tranh thủ đi cả ban ngày, phân tán
Thu dọn, bố trí chỗ ở vừa xong, Bác lại cho chúng tôi
thành từng tổ hai, ba đồng chí. Tôi được đi với Bác. Đêm
đi gặt giúp dân. Lúc này dân đang gặt gấp để cất giấu
qua Bác dự hội nghị rất khuya. Suốt cả ngày và đêm nay
thóc lúa phòng địch nhảy dù đốt phá. Khu chúng tôi ở có
lại đi miết, nhưng Người vẫn dẻo dai. Thấy một cái lều
con đường xuyên qua nên dân hay đến hỏi công việc. Để
gần bìa rừng bỏ trống, Bác bảo vào nghỉ một chút cho đỡ
tiện liên lạc, chúng tôi đặt ở lối vào một cái mõ, ai có việc
mệt rồi sẽ đi tiếp. Vừa cởi ba lô ra, Bác đã nói ngay:
cần tới thì cứ đánh mõ, chúng tôi sẽ ra. Sau mấy ngày đi
- Chú đi ngủ trước, đến 5 giờ thì dậy gác thay để
gặt, mõ cứ gõ luôn. Ra tới nơi chả có ai, chỉ thấy gạo, gà,
Bác ngủ.
mật ong đồng bào để đó. Vì đồng bào sợ chúng tôi không
Chỉ có hai Bác cháu mà Bác cũng cắt gác. Nhưng Bác
nhận nên đánh mõ gọi rồi gửi quà lại.
đã bảo là phải nghe, nên mặc dầu rất áy náy, tôi cũng
Công việc đã tạm ổn định, thì một đêm, khoảng 12 giờ,
đành phải vâng lời. Mệt quá, nằm xuống tôi đã thiếp đi
Bác đi họp về gần tới cơ quan bỗng nghe tiếng vó ngựa dồn luôn. Đến 5 giờ 10 phút, Bác mới gọi tôi dậy thay gác. Trời
dập từ phía sau vọng đến, Bác lắng nghe và bảo: sáng dần. Tôi ngồi ngoài cửa nhìn Bác ngủ. Kỳ này Bác
- Chừng lại có việc gấp rồi! khỏe lắm. Nước da hồng hào, gân ở bắp chân nổi lên cuồn
Một lát sau, đồng chí Chánh Văn phòng Bộ Quốc cuộn nên Bác đi bộ cả ngày là chuyện thường. Nhưng râu
phòng cùng đồng chí bảo vệ, từ trên mình hai con ngựa và tóc của Bác so với ngày đầu tôi mới gặp Người thì đã
ướt đẫm mồ hôi nhảy xuống báo cáo với Bác và đưa thư bạc đi nhiều rồi. Thương Bác suốt ngày vất vả, tôi định để
523 524