Page 522 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 522

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 một phần lương thực. Muốn vậy cần phải có địa điểm ở   Ngoài ra còn có ít sách, ít tài liệu đựng trong chiếc túi, đi
 tương đối tốt, phải có căn cứ địa trên một quy mô lớn.   đâu Bác đeo lấy, chúng tôi chỉ mang hộ Bác chiếc máy chữ
 Mỗi  khi  chúng  tôi  đi  tìm  địa  điểm,  Bác  thường  dặn   xách tay. Do đó "ngôi nhà lầu" tuy nhỏ mà vẫn rộng.
 những điểm cần thiết, nghe nhiều lần thành quen. Lời Bác   Dạo  này  ngoài  việc  tập  võ  thuật,  Bác  còn  tham  gia
 dặn giống như một bài thơ dễ nhớ:   đánh  bóng  và  bơi  lội.  Bác  chơi  bóng  chuyền  rất  vui.
 Trên có núi   Người  búng  bóng  và  phát  bóng  chắc  chắn,  nhưng  tuổi
 Dưới có sông   già  nên chậm,  chỉ đỡ được những  quả nhẹ nhàng  và ở
 Có đất ta trồng   phía trước thôi.
 Có bãi ta vui   . . .

 Tiện đường sang Bộ tổng   Lúc bơi lội, chúng tôi thường bơi quanh Bác để giúp
 Thuận lối tới Trung ương   Người những khi qua dòng suối nước mạnh. Bác thường
 Nhà thoáng, ráo, kín mái   đùa, Người chỉ vào mình và chúng tôi mà nói:
 Gần dân, không gần đường.   - Đây là "bà già". Còn đây là các tàu bay khu trục.
 Chỉ có mấy yêu cầu ấy thôi nhưng thực hiện được thật   Nhờ  tập  đều  như  vậy  nên  mỗi  khi  đi  công  tác  gặp
 là khó. Núi đẹp thì thiếu sông, được nơi kín đáo lại không   sông, bất kể ngày đêm, Bác vẫn cùng chúng tôi bơi qua
 thoáng ráo, không gần dân. Tuy vậy, gắng sức vẫn tìm ra   một cách dễ dàng. Những lúc đi công tác gặp lũ to, suối
 được nơi vừa ý.   lớn cũng ít khi Người chịu dừng lại.
 "Chủ tịch  Phủ"  hồi  này  cũng  không  còn  là chiếc  lán   Cuối thu năm 1947, cuộc sống của Bác và chúng tôi đã
 dài nữa. Chúng tôi làm riêng cho Bác một cái "lầu". Tầng   khá chu đáo. Quanh nhà đã có vườn rau, giàn mướp, đàn
 trên để Bác ngủ và làm việc ban đêm, tầng dưới để làm   gà, sân bóng, xà đơn, xà kép. Bác còn bảo mua đàn về để

 việc ban ngày, như vậy tránh được thú dữ và không khí   các đồng chí trẻ học nhạc, học hát cho vui.
 ẩm thấp của núi rừng.   Ngoài  công  tác  tăng  gia  của  cơ  quan,  Bác  lại  cho
 Đồ dùng riêng của Bác thật là giản dị. Chỉ có cái chăn,   chúng tôi tới làm giúp dân ở các xóm quanh đó, bày cho
 cái màn, vài bộ quần áo và đôi dép cao su chúng tôi mua   bà con biết cách làm ăn có kỹ thuật, hoặc cho thuốc chữa
 ở phố Sơn Dương thôi. Nếu được lệnh di chuyển đi đâu,   bệnh,  tham  dự  các  buổi  họp  của  dân,  v.v..  Những  buổi
 chúng  tôi  chỉ  việc  đem  cái  màn  và  mấy  bộ  quần  áo  kia   làm giúp như vậy, nhân dân thường đem cho gà và nếp.
 cuộn vào cái chăn của Bác thành một gói, thế là xong rồi.   Trước, chúng tôi không nhận, dân không bằng lòng. Sau,


    519       520
   517   518   519   520   521   522   523   524   525   526   527