Page 613 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 613
Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC
Thời gian không thể định được nhưng ước khoảng một Chúng tôi đành vâng lời, dắt ngựa theo. Ra khỏi
tháng. Đường đi khá vất vả, các chú đều phải cố gắng để thành Cóc thì gặp con suối lớn chảy về chợ Chu. Dòng
làm tròn nhiệm vụ. Phải tuyệt đối giữ bí mật vì nếu lộ ra suối này vẫn còn đang cơn nước lũ, những gốc cây,
sẽ hại tới việc lớn. Muốn vậy, từ việc chọn đường đi, tới những khúc gỗ mục đang lao băng băng tưởng chừng
nơi ăn chốn ở, giao thiệp với dân đều phải biết cách giữ
không có cách nào qua được. Chúng tôi men theo bờ suối
gìn". Bác còn dặn tỉ mỉ cả chuyện lấp "hố mèo" đến
tìm mảng, hoặc kiếm một cái cây cao nào đó để có thể ngả
chuyện xóa dấu vết trước khi đi.
tạm làm cầu, nhưng quanh đấy chẳng có một thứ gì cả.
Họp xong, Bác bảo đi ngủ sớm để mai lên đường.
Các đồng chí đề nghị Bác tạm nghỉ lại bên bờ suối chờ
Sáng hôm sau, ngớt mưa nhưng trời vẫn còn mòng
nước rút hãy đi. Bác không đồng ý. Bác nói:
mọng nước. Bác cháu lên đường. Anh em được phân công
Trời còn có thể mưa lâu, chờ thì đến bao giờ? Phải tìm
ở lại theo tiễn, quyến luyến mãi. Bác bảo:
mọi cách mà qua mới được…
- Các chú về trông nhà cho tốt. Lần sau Bác sẽ cho đi.
Nghe lời Bác, tôi đi một quãng xa nữa thì thấy bên kia
Đây là lần đầu Bác cho chúng tôi đi theo tới sáu
bờ có một chiếc mảng dưới gốc cây. Tôi toan bơi sang lấy,
người, thường thì chỉ một hai người.
Ra đến cửa rừng, gặp đồng chí Thắng dắt ngựa chờ Bác cản lại và bảo:
sẵn. Chúng tôi mời Bác lên ngựa, Bác không ưng, Bác bảo: - Phải buộc dây vào thắt lưng để nếu nước cuốn, có
- Chúng ta có bảy người, ngựa chỉ có một con, Bác thể giữ lại được. Khi sang, chú sẽ buộc dây vào bè nứa rồi
cưỡi sao tiện. ở lại bên ấy giữ một đầu dây, để hai đầu cùng kéo cho bè
Đồng chí Định cố nài: qua lại, mới bảo đảm việc qua suối lũ.
- Thưa Bác, chúng cháu còn trẻ, Bác đã nhiều tuổi, Chúng tôi làm theo lời Bác. Việc qua suối thành công
đường lại xa, công việc nhiều, xin Bác lên ngựa cho. một cách dễ dàng.
Bác nói: Mờ tối hôm ấy, Bác cùng chúng tôi tới chợ Chu, tính
- Ừ các chú đều khỏe, còn trẻ cả, để đi đường xem các ra được chừng ba mươi cây số. Để bảo đảm bí mật, chúng
chú có theo kịp Bác không? tôi đề nghị Bác cho nghỉ lại một ngôi đình ở giữa đồng và
Cuối cùng Bác giải quyết: thổi cơm ăn.
- Thôi được, các chú mang theo ngựa để nó đỡ balô, gạo. Cơm xong, Bác xem bản đồ, định lại chặng đường
Trên đường đi, ai mệt thì cưỡi. Bác mệt, Bác cũng sẽ cưỡi. ngày mai rồi cho đi ngủ sớm. Chúng tôi kê cánh cửa đình,
611 612