Page 624 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 624

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC


 - Giá được ở giữa cầu này mà thả câu thì hay biết mấy!   Đoàn dân công phần đông là nam nữ thanh niên miền
 Nói xong Bác cười một cách vui vẻ, nói tiếp:   núi,  mặc  áo  dài,  ngắn  màu  chàm,  đầu  đội  nón  tre  đan.
 - Ta chỉ sống một cách giản dị, thoải mái thôi nhưng Tây   Trên vai người nào cũng khênh đạn nặng trĩu, ngang lưng
 nó cũng không cho. Bác cháu ta phải đuổi nó về nước đã.
             còn  đeo  một  ruột  tượng  gạo  to.  Người  nào  cũng  ngụy
 Qua cầu, Bác và chúng tôi theo đường tắt về Nà Lan.
             trang kín cả lưng lẫn hòm đạn.
 Về tới địa điểm đã định thì trời vừa mờ sáng. Vùng núi
                 Hết đoàn dân công là một đơn vị pháo binh. Trên vai
 này Bác rất thông thuộc. Theo ý Bác, đồng chí Định hướng
             họ cũng vác nặng những bộ phận pháo tháo rời hoặc hòm
 dẫn chúng tôi tới một hang đá gần phố Nà Lan. Trước cửa
             đạn. Thấy các cán bộ cũng mang vác nặng như chiến sĩ, lại
 hang có một cái lán đã được làm sẵn. Chiếc hang này tuy
 không lớn nhưng cũng đủ cho Bác làm việc và ở. Bác bảo:   chạy lên chạy xuống đôn đốc anh em, Bác gật gật đầu tỏ ý
 - Chúng mình sẽ ở đây một thời gian nên công tác giữ   bằng lòng.
 bí mật, giúp dân là rất cần.   Chợt một hồi còi báo động có máy bay địch nổi lên
 Bác dặn chúng tôi rất tỉ mỉ về cách dùng bí danh của   lanh lảnh. Cả đoàn dân công, bộ đội đều nằm xuống, lá
 đoàn công tác đặc biệt, cách tránh lửa khói ban ngày để đề   ngụy trang che kín cả người, kín súng đạn. Bốn chiếc máy
 phòng máy bay giặc, nhất là tránh làm chết cỏ, lưu lại dấu   bay vụt qua. Đoàn dân công và bộ đội lại tiếp tục hành
 trên lối đi vào hang…   quân như không có chuyện gì xảy ra. Bác khen:
 Chiều hôm sau, công việc đã bớt, Bác bảo tôi theo Bác.   - Nhân dân ta, bộ đội ta dũng cảm lắm!
 Bác đi trước, tôi theo sau. Bác trở lại thăm những núi non
                 Chờ cho đoàn dân công, bộ đội đi xa, Bác xuống núi.
 xưa. Có những ngọn núi tôi trèo cũng đã vất vả vì đá sắc,
             Xuống tới đường, tôi để ý thấy có nhiều củi khô, lại sẵn
 rêu trơn, phải tay bám dây leo, chân bám vào từng hòn đá
             dây rừng tôi liền bó một vác để mang về đun nấu và sưởi
 một, thế mà Bác vẫn trèo lên trước. Khi lên đỉnh một ngọn
             đêm. Thấy tôi vác củi, Bác bảo:
 núi,  Bác  chỉ  cho  tôi  biết  những  ngọn  núi  nào  thuộc  về
                 - Chú đưa khẩu tiểu liên cho Bác.
 Trung Quốc, những ngọn núi nào thuộc về ta. Tôi đang
 mải nhìn sang thì Bác gọi:   Tôi còn dùng dằng thì Bác đã cầm lấy súng. Thế là Bác
 - Chú xem dân mình đi phục vụ tiền tuyến kìa!   vác tiểu liên đi trước, tôi vác củi theo sau.
 Theo  tay  Bác  chỉ,  tôi  thấy  đoàn  dân  công  đang  như   Bóng hai Bác cháu theo nhau buông dài trên sườn núi,
 con rồng lượn quanh từ sườn núi bên kia, đi sang phía núi   trên đồng lúa. Nhìn khẩu tiểu liên trên vai Bác, tôi bỗng
 Bác và tôi đang đứng. Bác chăm chú nhìn mãi.   nhớ  tới  một  chuyện  về  Bác  lúc  còn  ở  nhà,  chúng  tôi


    621       622
   619   620   621   622   623   624   625   626   627   628   629