Page 622 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 622

Phần II: THEO BÁC HỒ ĐI KHÁNG CHIẾN                                                                  ĐƯỜNG BÁC HỒ ĐI CỨU NƯỚC



 hạn. Nhìn chung các mặt trận thì có Cao Bằng, Lạng Sơn là   Chúng  tôi  vâng  lời  dạy  của  Người.  Bác  cháu  lên
 nơi địch thọc sâu và sau lưng ta như một mũi dùi. Mũi dùi   đường lúc trời tối sẫm, mưa lâm thâm làm cho những con
 này nhằm vào bao vây căn cứ địa Việt Bắc của ta, chia cắt   đường rừng nhầy nhụa, trơn như mỡ. Đêm ấy, Bác cùng
 ta với các nước xã hội chủ nghĩa. Lực lượng của chúng tại   chúng tôi theo đường tắt sang Quảng Uyên. Đường tuy
 đây gồm nhiều tiểu đoàn Âu - Phi, lại có công sự kiên cố.   khó nhưng vẫn đi được nhanh.
 Song, chúng cũng có nhiều điểm yếu: đồn bốt của chúng   Khi  về đến Quảng Uyên thì trời đã sáng. Chúng tôi
 đóng theo một tuyến dài từ Na Sầm lên đến Cao Bằng, nếu   liên lạc được với Ban chỉ huy chiến dịch. Bác ở lại làm việc
             và sau đó Bác đi thăm các đơn vị. Ở Quảng Uyên được
 bị đánh gãy một đoạn nào thì các vị trí khác sẽ bị cô lập. Vì
             mấy ngày, Bác cùng chúng tôi về Nà Lan gần Đông Khê,
 lực lượng cơ động của chúng tuy tinh nhuệ nhưng có hạn,
             vị trí tiền phương của ban chỉ huy chiến dịch. Đêm ấy, khi
 khó bề ứng cứu cho nhau. Sau khi đã phân tích các mặt,
             tới bờ sông Bằng, quãng gần Phục Hòa, chúng tôi được
 Đảng và Chính phủ quyết định mở chiến dịch Cao - Bắc -
             gặp một cảnh đẹp kỳ lạ. Sông Bằng dưới ánh trăng như
 Lạng. Ta chuẩn bị lực lượng tương đối kỹ, có sự phối hợp
             một tà áo dài trắng muốt. Gió Nam làm cho mặt sông gợn
 trên các chiến trường để giành lấy thắng lợi. Theo sự phân
             lên những đợt sóng theo nhau tới biên giới Việt - Trung.
 công của Trung ương Đảng, Bác sẽ đi sát mặt trận để giúp
             Chúng tôi cùng Bác theo ven sông. Nhìn những bóng núi
 đỡ Ban Chỉ huy chiến dịch và động viên bộ đội chiến đấu.
             in dưới đáy sông, tôi có cảm giác như đàn voi khổng lồ
 Các đồng chí đi với Bác cũng như các chiến sĩ ra mặt trận,
             rùng  rùng  theo  Bác  tiến  ra  mặt  trận.  Tới  bên  sông,  một
 ai nấy phải cố gắng làm tròn nhiệm vụ của mình.
             chiếc cầu phao nổi bật lên như một tấm vải lớn ai khéo
 Nghe vậy, chúng tôi vô cùng phấn khởi, càng thấy rõ
             căng thẳng tắp trên dòng nước bạc. Một đoàn lừa ngựa
 ý nghĩa chuyến đi này của Bác. Trước lúc lên đường, Bác
             thồ pháo trên lưng, đang qua cầu. Bên kia cầu, một đoàn
 dặn thêm:   bộ  binh  đi  hàng  đôi  vẫn  đang  dấn  bước.  Nhìn  những

 - Từ đây tới Ban chỉ huy mặt trận, đường đi tuy không   đoàn bộ binh, pháo binh qua cầu, Bác khen:
 dài lắm, nhưng phải bảo đảm bí mật cao hơn, vì giặc tung   - Các chú công binh khá lắm!
 nhiều do thám để dò tìm lực lượng của ta. Nhiều chặng   Khi Bác cùng chúng tôi xuống cầu, Bác thò tay xuống
 đường giặc thường phục kích bất ngờ để hòng bắt cán bộ,   nước để ước lượng tốc độ nước chảy. Ra tới giữa cầu, Bác
 du kích của ta. Máy bay giặc lại tuần tiễu suốt ngày đêm.   dừng  lại  hưởng  làn  gió  mát,  rồi  quay  sang  nói  vui  với
 Các chú phải cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu cao hơn nữa.   chúng tôi:



    619       620
   617   618   619   620   621   622   623   624   625   626   627