Page 117 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 117

115
                           XÃ HỘI VÀ VĂN HÓA MỸ
                              "Hôi  thối  quá,  hôi  thối  không  thể  tả...  Như  thế,  sao  mà
                           người ta vẫn sống được?... Thật là nhục nhã cho nước ta!...".
                              Ở Hoa Thịnh Đốn, cái tệ chia rẽ mầu da rất trắng trợn. Vài
                           thí dụ: Một lần, đại sứ Abixini bị đuổi ra khỏi một rạp hát, vì
                           ông ta da đen (!). Một phụ nữ da đen đau đẻ, nhưng nhà hộ
                           sinh  gần  bên  nhất  định  không  nhận.  Bà  ấy  phải  đẻ  ở  bên

                           đường. Ở Thủ đô, có nghĩa địa riêng cho người da trắng, riêng
                           cho người da đen, và riêng cho chó.
                              Nếu tính theo số dân thì Hoa Thịnh Đốn là nơi nhiều tội ác
                           nhất nước Mỹ. Theo tạp chí Thủ đô bí mật năm 1936, Thủ đô có
                           7.000  án  giết  người;  năm  1950,  có  13.000  án,  tức  là  cứ  11.000

                           người là có 1 án.


                                                 VĂN HÓA SUY ĐỒI


                              Một  nhà  văn  hóa  nổi  tiếng  ở  Mỹ  là  ông  Phát  (Fast)  viết
                           trong tạp chí Châu Âu: "... Chưa bao giờ văn nghệ Mỹ thấp kém,
                           bần tiện như bây giờ. Chỉ xem qua trang Văn nghệ của tờ Nữu
                           Ước thời báo thì đủ rõ: một nửa là những lời vu khống Liên Xô
                           và  cộng  sản,  một  phần  là  những  tiểu  thuyết  nhạt  nhẽo,  một

                           phần là tuyên truyền mê tín, còn một phần là văn chương dâm
                           đãng. Những tiểu thuyết gọi là khoa học thì ca tụng chiến tranh
                           đế quốc và bom nguyên tử. Phim ảnh, phát thanh, tạp chí cũng
                           đều như vậy".
                              Những nhà viết sách, viết sử, những nhạc sĩ, họa sĩ, những

                           nhà  văn  hóa  giáo  dục  bị  buộc  phải  nói  xấu  Liên  Xô,  ủng  hộ
                           chiến tranh, phản đối hòa bình. Nói hay viết đến nhân đạo, dân
                           chủ, hòa bình, là có tội.
                              Có những tổ chức phát xít kê rõ tên những nhà văn hóa tiến
                           bộ, và gửi những "sổ đen" ấy cho Chính phủ và các chủ tư bản.
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122