Page 413 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 413
NHI ĐỒNG KHÁNG CHIẾN 411
Em Năm, 14 tuổi, quê ở vùng sau lưng địch. Nhà nghèo,
không được đi học. Em chỉ biết một điều: yêu Tổ quốc và yêu
Bác Hồ, do đó mà em trở nên một chiến sĩ anh dũng.
Thà chết chứ không nói: Giặc đến càn làng. Em giấu cán bộ và
giấu súng xong rồi em mới chạy trốn. Giặc bắn liên thanh, ném
lựu đạn, hun khói xuống hầm. Em chết ngất đi. Khi tỉnh dậy,
thì thấy giặc ồ vào đấm đá em túi bụi. Một tên Việt gian đấm
vào mặt em, hộc máu mồm máu mũi. Em ngã lăn ra, thì mấy
thằng khác nện báng súng vào ngực và dẫm giày đinh lên bụng
em. Đứa này đập em ngã xuống, thì đứa khác xách 2 chân em
lên quay vòng rồi ném xuống sân gạch. Em cứ cắn răng không
chịu khai.
Giặc nhốt em vào một cái bể đầy nước, rồi đậy kín lại. Em
sặc nước, mê man. Giặc lôi em ra cầu ao, bắn một phát súng
sượt qua mang tai. Rồi chúng đạp em ngã xuống ao, dìm em
chết ngất dưới bùn. Em vẫn cắn răng không khai.
Dù chết cũng cứ nói: Một hôm giặc Pháp và Việt gian bảo
em: “Hỏi một câu, mày trả lời đúng, thì được tha ngay. Chính
phủ Bảo Đại tốt, hay là Chính phủ Hồ Chí Minh tốt?”.