Page 414 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 414
412
NHỮNG BÀI VIẾT CỦA BÁC HỒ TRÊN BÁO NHÂN DÂN
Em nói: “Chính phủ nào không cướp của giết người, không
hà hiếp dân, thì chính phủ ấy tốt”.
Chúng tát luôn vào mặt em, lôi em ra quay điện, trói ngón
tay ngón chân, treo em lên xà nhà rồi cắt dây. Em rơi xuống,
chết ngất.
Mua chuộc cũng không nói: Tên quan ba đưa tiền, đồng hồ và 1
bộ quần áo kaki đến. Nó bắt lính mặc áo và đeo đồng hồ cho em
(em vứt được cái đồng hồ đi). Nó đưa em đến trại tập trung. Nghi
em là Việt gian, đồng bào đều cúi mặt xuống... Giặc đưa em đi
nhận mặt khắp lượt. Em nói: Đây không có ai là Việt Minh cả. Nó
lại lôi em ra quay điện, lại treo lên xà nhà.
Luôn luôn tỉnh táo, không mắc mưu giặc: Em đang đau đớn mê
man thì thấy một chị mang sữa và kẹo đến, nắn bóp cho em,
vừa khóc vừa nói: “Khổ quá! Chúng nó đánh em chị thế này
đây...!”. Sau thấy chị ta dỗ em khai. Biết ngay nó là Việt gian,
em mắng vào mặt nó: “Làm chó săn cho giặc không biết nhục,
còn dỗ dành ai cái gì”. Em hất cốc sữa và đĩa kẹo vỡ tan. Nó
chạy ra gọi giặc. Giặc lại ồ vào đấm đá em.
Năm hôm sau, một tên sĩ quan Pháp trước là một tù binh
được Chính phủ ta thả về, giúp em trốn thoát. Em bị đau khổ,
nhưng 9 anh cán bộ và 60 khẩu súng được vô sự. Em lại được
bầu làm Chiến sĩ thi đua, được thưởng huân chương, em sướng
lắm. Em quyết tâm cố gắng hơn nữa.
Kết luận: Trên đây là tóm tắt câu chuyện của em Năm.
Quyết tâm, sáng kiến, gan góc, tỉnh táo của em là một bài học
cho mọi người. Nước ta có nhiều nhi đồng anh dũng như vậy,