Page 128 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 128
mặt bàn rạn ra và vỡ thành hai mảnh! Ai cũng
xanh mắt. Sáng hôm sau, đồng chí già trông nom
nhà tức tốc đến gặp đồng chí chỉ huy đơn vị, phê
bình kịch liệt và quyết không cho anh em lên ngủ
tại phòng khách nữa. Tất nhiên là mọi người đều
CÁI BÀN QUÝ HAY CHIẾN SĨ QUÝ?
ngoan ngoãn phục tùng.
Nhưng rồi cách một đêm. Tối hôm ấy anh em
Một buổi chiều, anh em đang đọc báo thì Bác đang sửa soạn đi ngủ ở tầng dưới thì đồng chí già
xuống. Ai nấy ùa lại xung quanh Bác. Bác hỏi: bữa trước lại xuất hiện. Song lần này mặt mũi
- Các chú ngủ dưới này nóng lắm phải không? đồng chí không tối sầm nữa. Đồng chí nói, giọng
Mọi người đảo mắt nhìn nhau. Mấy đồng chí chậm rãi, ôn tồn:
không muốn để Bác phải phiền lòng, thưa: - Này... các đồng chí lên phòng khách mà ngủ.
- Thưa, không ạ. - Thế là thế nào? - Tất cả anh em đều sửng sốt
Riêng có một chiến sĩ bạo dạn nói: quay lại hỏi.
- Thưa, có đấy ạ. Thì ra, câu chuyện đầu cuối như sau: Hôm vừa
Bác quay lại cười: qua Bác lại bận, phải đến làm việc đêm. Khi đi
- Chú này nói thật. Phòng này kín và hẹp, các qua phòng khách không thấy các chiến sĩ ngủ ở
chú ngủ dưới này nóng lắm đấy. Từ tối nay lên đây, Bác lấy làm lạ. Bác cho gọi đồng chí Hoàng
phòng khách mà ngủ nhé! Hữu Nam (là Thứ trưởng Bộ Nội vụ, cũng ở trong
Các chiến sĩ đứng ngây người. Không ai lại có ý dinh này) đến hỏi. Sau khi rõ chuyện, Bác nói:
nghĩ là mình sẽ được lên cái phòng khách sang - Cái bàn quý hay chiến sĩ quý? Vỡ thì thôi
trọng nhất nhì nước ấy mà ngủ bao giờ. hoặc mua cái khác. Có điều là nên dặn các chú ấy
Tối hôm ấy anh em ríu rít ôm màn, ôm chiếu phải chú ý giữ gìn của công. Cứ mở cửa cho các
lên gác, vui như hội. Phòng khách rộng thênh chú ấy ngủ.
thang, sàn đá hoa mát như thạch, cửa sổ mở tứ bề
đón gió vào. Nhưng có lẽ vì sướng quá, có mấy Nguồn: Bác Hồ kính yêu, Nxb. Kim Đồng,
Hà Nội, 1979.
chiến sĩ trèo lên vật nhau trên cái bàn đá cẩm
thạch ở giữa phòng. Và thế là đánh tách một cái,
125 126