Page 142 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 142

Chị thưa với Bác là do sức khoẻ kém nên tiếng hát   Được  Bác  gọi,  tôi  mừng  quá,  vội  vào  ngay.  Bác
 không được như trước. Bác lại bảo: “Thế thì cháu   nhìn tôi hồi lâu rồi bảo: “Thôi, thua keo này, bày
 phải đi học thêm về ca nhạc dân tộc... chân không   keo khác. Trông cháu thiếu máu quá, nghỉ hát, bồi
 đến đất, cật không đến trời, thì không ứng dụng   dưỡng đã”.
 được đâu...”. Vâng lời Bác, sau đó chị đã xin đi học   Lần  gặp  Bác  này,  tôi  càng  cảm  nhận  sâu  sắc
 một lớp dân ca và nhờ đó sức hát lại lên.   một điều: Bác quan tâm đến mọi người, đặc biệt là
 Nghệ  sĩ  Tường  Vi  -  một  giọng  ca  được  nhiều   đối với các bà mẹ và trẻ em.
 người  yêu  mến  -  kể  lại  vinh  dự  được  gặp  Bác
                                 Nguồn:  Tạ  Hữu  Yên:  Mênh  mông  tình
 nhiều lần. Chị kể:
                                 thương  Hồ  Chí  Minh,  Nxb.  Thanh  niên,
 -  Tôi  cũng  có  hạnh  phúc  được  gặp  Bác  nhiều
                                 Hà Nội, 2002.
 lần. Không phải chỉ gặp Bác mỗi khi vào biểu diễn
 phục vụ chiến sĩ ở tuyến lửa, ở nơi xa về. Những
 lần ấy Bác đều gọi vào cho quà. Bác thường hỏi:
 “Nơi các cháu đi qua, đồng bào có bị đói không” và
 “Đơn  vị  các  cháu  đến,  bộ  đội  có  bị  ghẻ  không?”.
 Nghe câu hỏi của Bác, tôi càng thấm thía sự quan
 tâm của Bác đối với mọi người...
 Nhiều lần ấy, Bác thường hỏi một câu mà nghệ
 sĩ  Tường  Vi  và  mấy  bà  mẹ  trẻ  là  diễn  viên  của
 Đoàn  ca  múa  Tổng  cục  Chính  trị  không  thể  ngờ
 tới: “Thế các cháu đi diễn dài ngày thì gửi con cho
 ai?”. Câu hỏi ấy làm cho các chị cảm động đến ứa
 nước mắt.
 Nghệ sĩ Tường Vi kể một câu chuyện rất riêng
 của mình:
 - Lần tôi sinh cháu đầu lòng, không may cháu

 bị mất. Tôi đau buồn quá đến phát ốm. Không rõ
 ai đã nói chuyện này với Bác, Bác cho gọi tôi vào.

    139          140
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147