Page 20 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 20

thỉnh  thoảng  Bác  bị  sốt.  Lần  ấy  Bác  sốt  cao, kéo
                 dài. Chúng tôi rất lo lắng. Thuốc men không có đủ.
                 Bác sốt vậy mà vẫn cứ làm việc không chịu ngủ.
                    Tôi  ở  cái  lán  bên  cạnh  lán  của  Bác.  Đêm  ấy,
                 thấy Bác vẫn thức làm việc đến tận khuya mà cơn
 Ở TÂN TRÀO VỚI BÁC   sốt vẫn chưa dứt, tôi đánh liều bước vào thưa:
                    - Thưa Bác, đã khuya rồi Bác lại đang sốt, xin
                 Bác đi nghỉ.
 Ở  Tân Trào, Bác cũng  ở trong lán dựng trước
                    Bác nhìn tôi âu yếm:
 cửa một cái hang. Với chiếc máy chữ nhỏ đặt trên
                    - Đến phiên chú gác à? Bác sợ sốt mà nằm là nó
 cái  bàn  nứa  trong  lán,  Bác  làm  việc  ở  đó,  và  ăn
                 lấn tới. Phải hoạt động, làm việc, vã được mồ hôi
 ngủ cũng ở đó.
                 ra sẽ nhẹ người, rất tốt.
 Cây đa Tân Trào.
                    Thế  là  Bác  lại  tiếp tục  làm  việc.  Tôi  nhìn mà
 Bác  bận  rộn  suốt  ngày.  Các  đồng  chí  trong
                 thương  quá.  Người  Bác  gầy  đi  nhiều.  Chòm  râu,
 Trung ương thường xuyên đến họp bàn, xin ý kiến,
                 mái tóc đã thêm nhiều sợi  bạc. Bác cặm cụi bên
 nhận chỉ thị của Bác. Các đoàn thể, đồng bào địa
                 ngọn đèn, lúc quá mệt, Người bước ra vươn vai, hít
 phương cũng thường lui tới thăm hỏi Bác.
                 thở khí trời, đi lại xem anh em chúng tôi ngủ có
 Bác  đi  tới  đâu  cũng  chiếm  được  tình  cảm  của
                 ngon lành,  canh gác có nghiêm,  chặt không. Bác
 đồng bào. Chỉ một thời gian ngắn ở Tân Trào mà   giắt lại màn, vén lại chăn cho từng người, rồi Bác
 từ cụ già đến em nhỏ ai cũng hết sức kính trọng,
                 lại tiếp tục làm việc.
 thương  yêu  Bác  như  chính  người  ruột  thịt  của   Bao giờ cũng vậy, chỉ đến khi con chim từ quy
 mình. Đồng bào gọi Bác là ông Ké - ông Ké Nùng,   đã  kêu  quá  nửa  vòng  núi,  tức  đã  gần  sáng,  Bác
 ông Ké Tày. Có chút thịt rừng săn bắn được, hay   mới đi ngủ.
 ngọn  măng,  con  cá,  mớ  rau  đồng  bào  cũng  đem   ...
 đến  biếu  Bác.  Thường  thì  Bác  chỉ  cảm  ơn  chứ   Hôm sau, tôi báo cáo với các đồng chí cấp trên, bàn
 không  nhận.  Bác  không  bao  giờ  làm  phiền  đồng   phải tìm thầy lang. Ở bản bên cạnh, có một bà lang
 bào.  Đôi  khi  quá  nể  phải  nhận  thì  Bác  bảo  nhà   có tiếng, chúng tôi mời bà đến thăm bệnh cho Bác.
 bếp nấu lên, Bác cháu cùng chia ngọt sẻ bùi.   Bác không phản đối nhưng Bác cũng không nói gì.
 Sinh  hoạt  quá  kham  khổ,  Bác  lại  có  tuổi  mà   Sau khi thăm bệnh nhân, bà lang đã bảo tôi đi
 phải  làm  việc  quá  nhiều,  sức  khỏe  sút  kém  nên   tìm mấy thứ lá cây theo chỉ dẫn của bà đem về.

    17           18
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25