Page 23 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 23

Đến tối, chúng tôi được biết Bác Hồ chỉ thị phải                                  mỗi khi nghĩ đến cử chỉ thân mật của Bác Hồ, tôi
                 bỏ  khẩu  hiệu: “Hoan  hô  những  người  giải  phóng                                 vẫn giữ niềm vui như một đứa trẻ nhỏ được người
                 cho chúng ta”. Bác bảo: Cách mạng Tháng Tám do                                       cha già chăm nom săn sóc cho từng ly từng tí.
                 Đảng ta lãnh đạo chúng ta đấu tranh gian khổ với                                       Những  ngày  đầu  Cách  mạng  Tháng  Tám,  bao
                 thực dân Pháp và phát xít Nhật để giành lại chính                                    nhiêu khó khăn gian khổ: giặc ngoài thù trong giở
                 quyền, giành lại độc lập tự do cho Tổ quốc, chứ có                                   đủ  trò  đủ  quẻ,  ra  sức  phá  hoại  cách  mạng.  Trong
                 ai  đến  giải  phóng  cho  chúng  ta  đâu  mà  các  chú                              những ngày sóng gió như thế, Bác Hồ đã vững tay
                 làm khẩu hiệu “Hoan hô những người giải phóng                                        lái,  đưa  dân  tộc  ta  qua  bao  nỗi  khó  khăn,  hiểm
                 cho chúng ta”.                                                                       nghèo. Tôi nhớ hồi đó, một buổi sáng, đồng chí T. lại
                    Nguyễn  Huy  Tưởng  và  tôi  ngay  đêm  hôm  ấy                                   đến  báo  cáo  tình  hình  với  Bác.  Bọn  giặc  làm  lắm
                 mượn cái xe cam nhông của Toà Thị chính Hà Nội                                       điều ức không thể chịu được. Bọn phản động trong

                 để  đi  các  phố  gỡ  những  khẩu  hiệu  non  yếu  về                                nước cũng ra sức hoành hành. Đồng chí T. gặp phải
                 chính trị của chúng tôi.                                                             nhiều khó khăn quá cũng phải lắc đầu. Bác Hồ bình
                    Bác Hồ của chúng cháu! Chúng cháu nhớ mãi                                         tĩnh bảo: “Cái đầu của chú trong lúc này không được
                 kỷ niệm này của đời một người cán bộ cách mạng:                                      lắc. Để giành được cái to lớn và quý báu, tạm thời
                 Độc  lập,  Tự  do  không  nhờ  ai  đem  đến  cho  mình                               chúng quấy nhiễu đòi hỏi gì cũng phải gật”.
                 được.  Phải  có  Đảng  lãnh  đạo,  phải  đem  xương                                    Câu nói của Bác đến nay tôi vẫn còn nhớ như
                 máu của dân tộc mình ra giành lấy và bảo vệ lấy.                                     in.  Bác  đã  dạy  cho  những  người  yêu  nước  một
                    Sau đó, tôi được Đảng điều đến làm việc ở văn                                     nhân sinh quan cách mạng: nếu cứu được nước thì
                 phòng Bác. Hôm đến làm việc với Bác, một cử chỉ                                      dù bao nhiêu cay đắng cũng phải chịu. Càng nghĩ
                 rất thân mật của Bác làm tôi xúc động, nước mắt                                      đến  câu  nói  ngày  ấy  của  Bác,  cháu  càng  thấy
                 cứ trào ra. Bác để tay lên vai tôi, và một tay Bác                                   thấm thía lời Bác dạy ngày nay: Không có gì quý
                 cài chiếc khuy cổ áo sơ mi cho tôi. Tôi ăn mặc cũng                                  hơn Độc lập, Tự do.
                 chỉnh tề lắm, nhưng chiếc khuy cổ áo quên không                                        Năm 1950, tôi lại có dịp được Đảng giao cho đi
                 cài. Bác bảo: “Chú làm công tác với những người                                      công tác bên Bác Hồ. Trong khi đi đường, Bác hỏi
                 nước ngoài phải nhớ ăn mặc cho tươm tất”. Lời nói                                    tôi:  Chú  Khoa  làm  công  tác  văn  nghệ  có  thuộc

                 của Bác như một người cha dạy đứa con nhỏ. Năm                                       Chinh  phụ  ngâm  không?  Tôi  trả  lời:  Thưa  Bác,
                 ấy tôi đã 30 tuổi và cho đến ngày nay và mãi mãi,                                    cháu thuộc từng đoạn thôi ạ.

                                                                  21                                  22
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28