Page 32 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 32

cửa  nhà  hé  mở  thì  ánh  điện  trong  nhà  sáng  loé.   giầy Gia Định,  kèm theo chiếc mục kỉnh đeo trễ
 Căn nhà hẹp nhưng sâu. Gian bên ngoài kê một bộ   xuống, trông Bác như một cụ đồ nhà quê. Tôi mặc
 sa lông bằng gỗ nghiến trạm trổ, mặt bàn bằng đá   quần trắng, áo láng đen, chân đi dép da, đầu tóc
 vân mây, lọ độc bình cao to cắm cành đào như cả   để trần, trông hệt như con nhà nền nếp. Mặc thử
 một cây, nụ to, hoa nở đỏ thắm choán cả lối đi. Bên   xong Bác bảo tôi:
 kia là một chậu quất, quả chín mọng. Cạnh đó là   - Trước 12 giờ, hai Bác cháu đi bộ ra đền Ngọc
 mấy chậu cúc vàng. Sâu vào bên trong có một chiếc   Sơn hái lộc đón giao thừa.
 giường gụ chân quỳ kê sát tủ chè lồng kính. Bên   Bác dặn thêm:
 trên  là  bàn  thờ,  đỉnh  đồng  sáng  bóng,  khói  trầm   - Không cần bảo vệ đi theo.
 nghi  ngút,  bày  mâm  cỗ,  bánh  chưng  và  ngũ  quả,   Lúc này tôi lo lắng thật sự.
 trong đó có bưởi và phật thủ. Cụ Hồ chúc Tết gia   Bác nhắc lại câu: “Bảo vệ tốt nhất là bất ngờ và

 đình và gia đình cũng chúc Cụ Hồ năm mới sống   bí mật”. Và nhớ lại câu nói của Bác “Dân ta rất
 lâu mạnh khỏe!   tốt”, “Chú phải tin ở dân”, nỗi lo trong tôi vơi đi
 Tới  mấy  nhà  buôn  bán  to  và  quan  lại  cũ,  gọi   phần nào. Trước lúc ra khỏi nhà tôi giấu Bác giắt
 cửa không thấy mở. Bác ngồi trên xe thấy lâu, ra   khẩu súng ngắn trong cạp quần cho yên tâm.
 hiệu thôi. Bác cháu trở về nhà.   Chập tối, các đường phố vắng vẻ là thế, mà lúc
 Nhắc lại chuyện cũ, tôi nhớ câu thơ của Tố Hữu:   này,  người  người  nối  đuôi  nhau  trên  các  nẻo
                 đường  đổ  về  hồ  Hoàn  Kiếm  đón  giao  thừa.  Cầu
 “Bác ơi! Tim Bác mênh mông thế
                 Thê  Húc,  đền  Ngọc  Sơn  chật  ních  người.  Tôi  đi
 Ôm cả non sông mọi kiếp người”
                 trước tay trái dắt Bác, tay phải rẽ người chen vào
 Người Hà Nội có thói quen đón Tết trong ngôi   đám  đông.  Trông  Bác  lúc  này  giống  hệt  ông  cụ
 nhà  ấm  cúng  của  gia  đình  cho  nên  đường  phố   nhà quê ra ăn Tết với con cháu ở Hà Nội. Người
 vắng teo. Lúc đó đã là 21 giờ 30 phút. Vừa về đến   Thủ đô vốn có tiếng là thanh lịch, nhưng đêm giao
 nhà (số 8 Lê Thái Tổ), Bác bảo riêng tôi lên phòng,   thừa đó, khi dắt Bác chen qua đám trai thanh gái
 bàn chương trình đón giao thừa. Tôi mở hai gói lúc   lịch, tôi vẫn nghe thấy tiếng đầy bực dọc: “Hai ông
 sáng anh Cả chuyển đến. Đó là quần áo dành cho   cháu nhà quê đi đâu mà lớ ngớ, không cúng lễ mà
 Bác và tôi cải trang đi đón giao thừa ở đền Ngọc   cũng chẳng hái lộc”! Bác như đang hòa vào không

 Sơn. Bác mặc thử: khăn xếp, áo the, quần trắng,   khí vui xuân với người dân Hà Nội, còn tôi chỉ lo

    29           30
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37