Page 30 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 30

bọc nói là Bác đã dặn. Chiều lúc đi làm về, Bác nói   hẹp  lạnh  lẽo.  Ngọn  đèn  dầu  nhỏ  không  đủ  soi
 với tôi:        sáng. Tôi hỏi to:
 -  Tối  nay  chú  đưa  Bác  đến  thăm  một  số  gia   - Nhà có ai không?
 đình Tết nghèo, Tết vừa, Tết khá, Tết sang. Chú   Chỉ  có  tiếng  rên  từ  một  chiếc  võng  tre  kê  sát
 không phải báo trước cho bất cứ ai.   vách. Lại gần thấy một người đắp chiếu đang rên.
 Bác lại dặn chỉ cần hai bảo vệ, một lái xe đi cùng   Tôi ghé vào đầu giường nói:
 nên  tôi  rất  lo  lắng,  bởi  ta  vừa  giành  được  chính   - Cụ Hồ đến chúc Tết đấy!
 quyền, các thế lực phản động vẫn đang rắp tâm phá   Không  thấy  tiếng  đáp  lại,  nhưng  tiếng  rên
 hoại cách mạng. Thấy tôi không yên tâm Bác giải   không to nữa. Tôi rờ tay lên trán chủ nhà thấy sốt
 thích và động viên: “Chú có biết cách bảo vệ tốt nhất   nóng. Bác bảo kéo chiếu kín cho chủ nhà, rồi Bác
 là gì không? Bảo vệ tốt nhất là bí mật và bất ngờ!”.   cháu lặng lẽ đi ra, khép kín cửa lại. Ngồi trên xe

 Bác nói thêm:   Bác nói khẽ như nói với chính mình: “30 Tết mà
 - Dân ta rất tốt. Chú phải tin vào dân.   không  có  Tết”.  Không  khí  trong  xe  lặng  đi.  Chỉ
 Lời nói của Bác làm tôi bình tĩnh hơn, nhưng   nghe thấy tiếng động cơ xe chạy. Bác dặn tôi: “Mai
 vẫn chưa hết lo. Là một cán bộ hoạt động bí mật ở   chú  nhớ  mang  thuốc,  quà  và  thiếp  chúc  Tết  đến
 Hà Nội, tôi hiểu khá tường tận các đường phố nên   thăm hỏi” (Sáng hôm sau, khi mang thuốc, quà và
 sắp sẵn trong đầu những chỗ sẽ đến, những phố sẽ   thiếp chúc Tết đến thăm, chúng tôi mới biết chủ
 đi qua làm thế nào để đường đi ngắn và an toàn.   nhà là người tỉnh khác về Hà Nội làm phu kéo xe
 19 giờ ngày 30 Tết, trời tối đen. Cái tối đêm 30.   không đủ tiền để về quê ăn Tết với gia đình).
 Trời rét ngọt. Năm Bác cháu lên xe. Xe chạy qua   Xe dừng lại trước cửa một nhà ở phố Hàng Lọng
 từng phố vắng vẻ. Cái ồn ào, sôi động của không   gần ga Hàng Cỏ (nay là phố Lê Duẩn), gọi cửa có
 khí đón Tết giờ này đã chuyển vào trong từng ngôi   người ra mở ngay. Khi nhận ra Cụ Hồ, mọi người
 nhà,  để  lại  cho  đường  phố  một  vẻ  yên  tĩnh  lạ   luýnh quýnh kéo vội quần áo đang phơi trên  dây
 thường.  Xe  dừng  lại  ở  đầu  ngõ  Hàng  Đũa,  phố   chăng  ngang  nhà.  Đây  là  nhà  của  một  viên  chức
 Sinh Từ. Bác cháu lần mò vào trong ngõ. Đường   nghèo.  Cụ  Hồ  chúc  Tết,  thăm  hỏi  gia  đình.  Gia
 mấp mô, có lúc phải bật đèn pin. Tôi đưa Bác vào   đình vui sướng quây quần quanh Bác, quên cả chúc

 một nhà ở cuối ngõ, gọi cửa không thấy tiếng trả   Tết Cụ Hồ. Xe tới phố Hàng Vải Thâm. Phố vắng
 lời. Không cài then, tôi đẩy cửa vào một căn phòng   tanh và lạnh, đèn điện sáng lờ mờ. Nhưng khi cánh

    27           28
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35