Page 94 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 94

- Bệnh viện có khoa trẻ em không?   Đến thăm Khoa Ngoại, Bác hỏi tôi:
 - Thưa Bác, có ạ!   - Hiện bệnh viện có người nào ốm nặng nhất,
 - Thế thì đưa Bác đến đấy trước!   chú đưa Bác đến thăm!
 Sau  khi  khoác  áo  blu  trắng,  Bác  bước  vào   Tôi nghĩ ngay đến chị Nguyễn Thị G cấp dưỡng ở
 buồng bệnh. Thấy một số cháu gầy gò, xanh xao,   khu Gang Thép Thái Nguyên. Một buổi sớm, đang
 Bác chỉ vào một cháu hỏi:   nấu ăn sáng cho anh em công nhân, không may chị
 - Cháu bị bệnh gì mà gầy thế?   ngã vào vạc nước sôi, bị bỏng toàn thân tới tám mươi
 Chị Vân, y sĩ khoa nhi trả lời:   phần  trăm,  chỉ  trừ  cổ  và  đầu.  Chị  được  đưa  ngay
 - Thưa Bác, cháu bị suy dinh dưỡng ạ!   đến khoa ngoại bệnh viện khu để cấp cứu trong cơn
 - Phải chăm lo chữa bệnh cho các cháu chóng   choáng nặng. Chúng tôi đã làm hết sức mình trong
 béo  khỏe,  để  cha  mẹ  các  cháu  an  tâm  công  tác,   những ngày đầu để cứu chị thoát khỏi giờ phút nguy

 sản xuất...     kịch.  Hôm  nay  chị  đã  tỉnh  táo,  nhưng  nhiều  vết
 Bác ân cần dặn dò. Rồi Bác quay lại hỏi tôi:   bỏng còn nặng. Chúng tôi để chị nằm trong buồng
 - Có bếp nấu cơm cho người ốm không chú?   riêng, trên một chiếc cáng vải thưa.
 - Thưa Bác, có ạ! Xin mời Bác xuống thăm   Khi đưa Bác đến bên giường chị G, tôi sơ bộ báo
 Xuống thăm bếp, Bác tỏ vẻ hài lòng vì thấy nhà   cáo trường hợp bị bỏng và bệnh trạng để Bác biết.
 bếp ngăn nắp, sạch sẽ. Quản lý nhà bếp là đồng   Lúc đó, chị G người quấn đầy băng từ cổ đến chân,
 chí Chương già, bộ đội chuyển ngành, đưa Bác đi   nằm trên cáng, chăm chú nhìn Bác. Tôi nói với chị:
 xem từ chỗ chế biến thức ăn đến chạn đựng thức   - Hôm nay, Bác Hồ đến thăm bệnh viện. Chị bị
 ăn. Nhìn thấy bảng chấm cơm có nhiều ký hiệu,   bỏng nặng, Bác đến thăm chị đấy.
 Bác hỏi đồng chí Chương:   Chị  G  rất  xúc  động,  đôi  mắt  nhòe  lệ  vì  sung
 - Nấu ăn cho người ốm có nhiều vất vả không?   sướng, mấp máy đôi môi:
 - Thưa Bác, phải cố gắng ạ.   - Chào Bác ạ!
 Bác dặn:           Bác  rất  thương,  cúi  nhìn  người  bệnh  và  hỏi,
 - Người ốm thường khó tính, phải nấu thức ăn   giọng đầy đau xót:
 thế nào cho ngon miệng, bệnh nhân mới ăn được.   - Hiện giờ, cháu có đau đớn lắm không?

 Mà có ăn được, người ốm mới chóng khỏi. Các chú   Bác tỏ ra lo lắng cho bệnh tình của chị. Khi trở
 cần gắng cho tốt.   về, Bác hỏi tôi:

    91           92
   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99