Page 99 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 99
Tự nhiên nước mắt tôi ứa ra. Lúc ấy tôi thấy
Bác như một người ông hiền lành, giàu tình
thương đang nói với tôi, một đứa cháu bé bỏng.
Rồi Bác dẫn chúng tôi ra vườn ngắm hoa. Chỉ vào
những bông hoa tươi thắm trong vườn, Bác bảo với
NHỮNG LẦN GẶP BÁC
chúng tôi: Đây là hoa thật cả đấy các cháu ạ. Ở
quê các cháu còn nhiều người thích dùng hoa giấy
Đầu năm 1962, tôi (Hoàng Thị An) được về dự lắm. Các cháu cố gắng trồng hoa thật mà dùng.
Hội nghị tổng kết phong trào “Trai gái Đại Phong” Không nói ra nhưng có lẽ tất cả chúng tôi đều
toàn miền Bắc tại Hà Nội. Khi toàn hội trường hiểu được Bác muốn nói điều gì qua câu ấy. Tất cả
đứng lên đón khách thì bất ngờ tôi nhận ra Bác. chúng tôi đều thưa với Bác: Thưa Bác, chúng cháu
Thế là tôi lại được gặp Bác. Chưa phải đợi đến sẽ trồng hoa thật ạ! Bác cười, và trong khoảnh
mười năm sau, ngày Bác hẹn về thăm lại quê tôi! khắc ấy, tôi kịp nhận ra nước da bác hồng hào hơn
Đến giờ nghỉ Bác bảo: Các cô, các chú đoàn ngày về quê tôi.
Thanh Hóa đến gặp Bác. Anh em chúng tôi sung
Nguồn: Khu Di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh
sướng hết chỗ nói. Khi đoàn Thanh Hóa tới, Bác tại Phủ Chủ tịch: Mỗi câu chuyện nhỏ một
nhận ngay ra tôi. Bác hỏi: Hợp tác xã cháu bây giờ bài học lớn, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà
Nội, 2010.
làm ăn có khá không?
Tôi đáp: Thưa Bác, khá ạ.
Bác khen: Tốt!
Một niềm vui sướng bất ngờ nữa là, riêng đoàn
Thanh Hóa được Bác mời vào nơi ở và làm việc
của Người. Bác lấy kẹo chia cho mỗi chúng tôi,
Bác hỏi thăm hoàn cảnh từng người. Nghe xong
Bác bảo tôi: Cháu phải cố gắng lao động tích cực
để nuôi mẹ, nuôi em. Mẹ khỏe sau này mà nhờ.
Các em lớn lên, sau này nó nuôi lại.
97 98