Page 143 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 143

cho nên cố ý  đọc  to câu thơ Kiều hoặc nghe Bác
                 phát âm một  đôi lần  cho là tốt rồi. Bác nghiêm
                 khắc phê bình ngay. Bác nói đại ý: Các chú phải
                 thấy rằng con người Bác hoàn toàn thuộc về Đảng
                 và nhân dân. Nếu như sự luyện tập của Bác có vất                                                ÔNG KÉ Ở CAO BẰNG
                 vả chút ít là vì lợi ích của  Đảng, của dân. Hàng
                 chục triệu đồng bào cả nước, đặc biệt là quân dân
                 miền Nam ruột thịt dốc lòng, dốc sức đánh cho Mỹ                                     V     ào một ngày cuối tháng 4/1945, tôi vừa  ở
                 cút, đánh cho ngụy nhào sẽ không khỏi lo lắng khi                                          trạm cứu quốc về nơi sơ tán thì  gặp  đồng
                 nghe giọng nói của Bác yếu đi. Bác khỏe, đồng bào                                    chí Tống (tên mật của đồng chí Phạm Văn Đồng)
                 và chiến sĩ  đánh Mỹ khỏe, phấn khởi, tin  tưởng                                     báo tin: “Sắp có đoàn cán bộ thượng cấp đến công
                 vào thắng lợi cuối cùng.                                                             tác. Đoàn thể chủ trương đưa thượng cấp đến lán
                    Sự rèn luyện gian khổ của Bác để chiến thắng                                      của đồng chí nghỉ ít ngày”.
                 bệnh tật  đã  đem lại  thành công rất tốt  đẹp.                                        Chập tối, đoàn cán bộ thượng cấp đến nhà tôi,
                 Đêm 30 Tết Kỷ Dậu năm 1969, đúng giây phút                                           lát sau đồng chí Tống dẫn một người mặc quần áo
                 Giao thừa, trên làn sóng điện của Đài Tiếng nói                                      dân tộc Nùng,  người gầy, da  xanh, có chòm râu
                 Việt Nam vẫn âm vang giọng thơ chúc Tết mạch                                         thưa,  đôi mắt sáng.  Đồng chí  Tống giới thiệu:
                 lạc,  đầm  ấm,  đầy tin tưởng của Bác. Lúc  thu                                      “Đây là đồng chí Ông Ké ”.
                                                                                                                               1
                 thanh, Bác yêu cầu thu đi thu lại cho kỳ đạt yêu                                       Bữa cơm  đầu tiên  đón khách, theo phong  tục
                 cầu mới thôi.                                                                        địa phương, con gái tôi ngồi bên nồi cơm, xới cơm
                    Tháng 9 năm  ấy Bác  đã vĩnh biệt chúng ta                                        cho mọi người. Bát cơm đầu tiên cháu cung kính
                 nhưng hình tượng người cha già vĩ  đại, Bác Hồ                                       bưng hai tay  đưa tới Ông  Ké.  Đồng chí Ông Ké
                 kính yêu đã học tập và rèn luyện cho đến những                                       cũng đưa hai tay ra đón và nói:
                 ngày cuối cùng của cuộc  đời sẽ luôn sống mãi                                          - Bát cơm này, người già xin nhận. Từ bát sau,
                 trong lòng nhân dân Việt Nam.                                                        mọi người nên tự tay xới lấy.
                                                                                                        Thế là cả mâm, ai ăn hết bát cơm lại tự tay xới
                                 Theo Bác Hồ - Người Việt Nam đẹp nhất,                               thêm. Con  gái tôi không phải xới cho ai nữa và
                                           Nxb. Giáo dục, Hà Nội, 1987.
                                                                                                      _______________
                                                                                                         1. Ông Ké, tiếng Tày nghĩa là người già.

                                                                 141                                  142
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148