Page 146 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 146

được cùng  ăn với mọi người. Sáng hôm sau, khi
 mọi người đang ngủ, đồng chí Ông Ké đã dậy tập
 thể dục. Con gái tôi đem một nồi nước ấm để Ông
 Ké và mọi người rửa mặt. Đây là phong tục tỏ lòng
 mến khách của  đồng bào  địa phương.  Đồng chí
 Ông Ké bảo cháu:   NHỮNG NGƯỜI ĐƯỢC BÁC HỒ ĐẶT TÊN:
 - Thôi, cháu  ạ,  để  Ông Ké và  các  đồng chí  ra   “TRƯỜNG, KỲ, KHÁNG, CHIẾN,
 suối rửa mặt tốt hơn.    NHẤT, ĐỊNH, THẮNG, LỢI”
 Nói xong, Ông Ké tự  tay xách cái bẳng nậm ,
 1
 vắt khăn mặt lên vai, đánh thức mọi người dậy ra
 suối rửa mặt.   S    au lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của Bác
 Tôi nghĩ bụng: “Cái Ông Ké này thương dân   Hồ, để bảo toàn lực lượng, các cơ quan Trung
 quá, không muốn làm phiền dân, cái gì làm được   ương của ta được lệnh di chuyển về vùng căn cứ
 đều làm lấy. Thật là quý hóa...”.   địa Việt Bắc.
 Sau ngày  2/9/1945,  đồng chí Bí thư Tỉnh  ủy   Bộ phận  đi với Bác ngày  ấy rất gọn, có tám
 mang đến bức ảnh Chủ tịch Hồ Chí Minh do Văn   người kiêm nhiệm mọi việc, từ cảnh vệ đến công
 phòng Trung ương Đảng gửi tặng gia đình, tôi mới   tác văn phòng, thư ký, liên lạc và  phục vụ hậu
 biết “đồng chí Ông Ké” là Bác Hồ. Tôi gọi con cháu   cần. Công tác bảo mật lúc này được đặt lên hàng
 trong nhà  và nói: “Các con, các  cháu  ơi, thật là   đầu, chỗ  ở luôn thay  đổi, Bác làm việc rất căng
 phúc lớn cho nhà, cho nước ta có được Bác Hồ. Bác   thẳng. Mỗi khi  đến nơi  ở mới  ổn  định là Bác lại
 thương yêu nhân dân, đồng bào các dân tộc. Các   nhắc anh em chú ý học thêm văn hóa, còn Bác
 con, các cháu phải đoàn kết, thương yêu nhau làm   trực tiếp phổ biến tình hình thời sự cho nghe.
 theo lời Bác Hồ dặn đấy”.   Ghi lại những sự kiện không thể quên  được
                 trong cuộc đời của mình, đồng chí Vũ Kỳ cho biết:
 Theo lời kể của cụ Hoàng Đức Triều,
  in trong Những chuyện kể về Bác Hồ    Khi rời chùa Thầy qua đất Trung Hà sang miền
 với đồng bào dân tộc,    Trung du, dừng lại ở xã Cổ Tiết, huyện Tam Nông,
 Nxb. Lao động, Hà Nội, 2009, tr.86-87.   tỉnh Phú Thọ vào tối 05/3/1947. Hôm ấy là một

 _______________   tối sáng  trăng,  đêm  đã về khuya mà vẫn thấy
 1. Bẳng nậm: Ống đựng nước.   Bác đi bách bộ ngoài sân, dáng trầm tư suy nghĩ,

 143             144
   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151