Page 22 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 22
lửa bao giờ cũng mâu thuẫn với nhau, các đồng
chí phải thận trọng: Thắng không được kiêu, bại
không được nản; giặc sắp mở một cuộc khủng bố
lớn, cơ sở có thể bị tan vỡ, các đồng chí không
BÁC ĐẾN BẢN TÔI được bi quan, phải luôn luôn tin tưởng vào nhân
dân, vào cách mạng,...”.
Đúng như dự đoán của Bác, hai tháng sau
N gày 28/01/1941, Bác Hồ về nước lãnh đạo giặc lùng ráp và khủng bố gắt gao. Nhân dân
địa phương và gia đình thân thuộc của chúng tôi
phong trào cách mạng. Bác chỉ đạo tổ chức
ra các đoàn thể: Nông dân, Thanh niên, Phụ nữ,... đều phải chuyển đến sống tạm ở Khum Đắc,
và là người sáng lập ra Mặt trận Việt Minh. Khum Lự (một thung lũng thuộc tỉnh Quảng
Mỗi lời nói, mỗi hành động của Bác có sức mạnh Tây, Trung Quốc) và tiếp tục hoạt động trong
đẩy lùi mọi lực lượng, mọi mưu mô của quân cướp khi Bác sang Trung Quốc tìm cách liên lạc với
nước và bán nước. Hình ảnh của Bác có sức cảm quân Đồng minh.
hóa và thúc đẩy mọi người từ cán bộ đến nhân dân Vào khoảng tháng 8, 9/1942, tin Bác bị quân
“ngăn sông lấp biển”. Bác về chưa đầy hai tháng, Tưởng Giới Thạch bắt giữ ở phố Túc Vinh, huyện
nhân dân các dân tộc vùng dậy theo cách mạng; cả Đức Bảo, tỉnh Quảng Tây đưa về, tất cả nhân dân
một số cường hào, tổng lý cũng quy thuận và tình và chúng tôi đều vô cùng lo lắng.
nguyện tham gia phong trào cứu nước. Trong suốt hơn một năm trời, ai nấy đều mong
Trước tình hình phong trào cách mạng lên cao, ngóng, chúng tôi cố gắng tìm mọi cách nắm bắt
các cán bộ, chiến sĩ phấn khởi hoạt động, Bác chỉ thông tin về Bác. Hôm ấy tôi đang chữa lại cái cọn
thị cho mọi người phải chuẩn bị chống địch nước thì đằng xa một đồng chí cùng hoạt động gọi
khủng bố. Khi nhận được chỉ thị, bản thân anh và bảo tôi chuẩn bị mang quần áo đi đón Bác.
em chúng tôi vẫn chủ quan và nói với nhau: Được tin, tôi mừng quá, không kịp thay quần áo
“Phong trào lên phơi phới thế này làm gì phải mà chỉ vơ vội mấy bộ quần áo, theo lệnh của chi bộ
chống khủng bố nữa, tổng lý, kỳ hào đều theo ta đi đón Bác. Tôi vừa đi vừa chạy, được chừng hai
cả, chính quyền địa phương từ thôn tới xã đều cây số thì tôi gặp Bác trong bộ quân phục đã cũ và
trong tay cách mạng chỉ huy...”. Ý nghĩ ấy đến tai đội chiếc nón Nùng. Cùng về với Bác có vài đồng
Bác, Bác gọi ngay chúng tôi lại và bảo: “Nước với chí nữa. Gặp Bác, tôi mừng mừng tủi tủi, vai đeo
19 20