Page 23 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 23

gói quần áo  để Bác thay mà tôi cũng quên mất,                                         Sáng sớm ngày hôm sau, vừa ngủ dậy Bác đã
                 mãi tới khi về đến Cột Mà, Bác mới thay quần áo.                                     ra ngoài bờ suối xem xét rồi quay vào gọi chúng
                 Tôi nhìn Bác không chớp mắt. Bác gầy và  xanh                                        tôi ra sửa sang  lại chỗ lấy nước  ăn. Hoàn thành
                 quá, đôi mắt trũng sâu, đôi gò má nhô lên, chân                                      công việc, Bác nhờ mấy người khiêng cái loỏng ra
                 Bác thấm  đầy máu vì dây rơm của đôi giày “hải                                       suối. Bác cọ sạch, múc nước đổ đầy vào rồi gọi một
                 sảo” cứa vào mu bàn chân và gót chân.                                                đàn cháu nhỏ ra xếp hàng  để Bác tắm cho  từng
                    Trên đường về tôi đi sau Bác, nghe Bác thở rất                                    cháu một.
                 mạnh. Biết Bác mệt nên tôi vội đi lên trước với ý                                      Bà tôi ở trong nhà thấy Bác hết tắm cho cháu
                 định đi chậm lại để giữ sức cho Bác, nhưng không                                     này xong lại tắm cho cháu khác từ sáng đến gần
                 đầy mười thước Bác lại vượt lên trước. Về đến nhà,                                   trưa, bà thương Bác lắm, nên bảo với bố tôi:
                 tuy rất mệt nhưng Bác vẫn bảo chúng tôi đi triệu                                       - Ông cụ già này thương người lắm! Hôm qua
                 tập tất cả đồng bào lại để Bác nói chuyện.                                           đi đường sá mệt thế mà hôm nay đã dậy sớm để
                    Khi nói chuyện, Bác lấy mẹt và than vẽ bản đồ                                     tắm cho trẻ nhỏ, sửa  sang cho làng. Trong nhà
                 thế giới  để giải thích những thắng lợi của phe
                 Đồng minh, giải thích Chiến tranh thế giới thứ                                       mà có một ông cụ như thế thì chẳng lo  gì  đói
                 hai sắp đến ngày kết thúc. Bác lấy thúng cái và                                      khát...! Chả biết vợ con  ông cụ  ở  đâu, ông  cụ
                 đèn dầu giải thích hiện tượng tối tăm của Tổ quốc                                    thương người quá thôi!
                 Việt Nam. Nghe Bác nói chuyện, ai nấy đều hiểu                                         Bố tôi  đun lại nồi cháo. Bác về, bố tôi  đánh
                 và thấy căm thù giặc Pháp, vì giặc Pháp nên nhân                                     trứng vào cháo và bưng lại mời Bác ăn. Tay bưng
                 dân phải điêu đứng khổ cực, con mất cha, vợ mất                                      bát cháo, Bác run run hỏi lại bố tôi:
                 chồng, ai nấy đều thấy sôi sục lòng căm thù quân                                       - Ở đây đều ăn thế này hay là chỉ có mình tôi?
                 giặc, muốn vùng lên xông thẳng vào đồn giặc để                                         Bố tôi thật thà đáp:
                 quét sạch quân cướp nước và bán nước.                                                  - Thưa cụ, bà mẹ tôi bảo cụ mệt, chân lại đau,
                    Bác lại lấy cây đèn để vào trong cái thúng và                                     cụ làm việc suốt từ sáng đến giờ, nên chúng tôi lấy
                 nói: Mặt trời hiện nay đang nằm bên kia trái đất,                                    trứng làm cháo để cụ ăn cho đỡ mệt.
                 nên bên này trái đất của chúng ta đang bị tối tăm.                                     - Tôi không mệt. - Bác trả lời.
                 Ngày mai mặt trời sẽ về với Việt Nam, các cụ cùng                                      Bà tôi từ trong nhà, nói với ra:
                 đồng bào đã khổ cực nhưng hãy cố gắng, nay mai                                         - Mời cụ xơi rồi nằm nghỉ cho khỏi mệt, chúng
                 Việt Nam sẽ sáng sủa.                                                                tôi chẳng có gì. Cụ thương người lắm!


                                                                  21                                  22
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28