Page 34 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 34

Cụ già ngắt lời:
                    - Nếu chỉ cần có thế thì cứ  ở nhà tôi cũng sẽ
                 được nghe truyền đạt. Nhưng tôi đã già rồi, muốn
                 được tận mắt trông thấy Bác một lần. Anh cứ cho

 THẤU HIỂU LÒNG DÂN   tôi đứng đây để chờ trông thấy Bác đi qua. Thế là
                 được. Bằng chưa thấy Bác, anh có  đuổi tôi cũng

                 không đi đâu...
 N ăm 1957, Bác  Hồ về thăm tỉnh Hà  Tĩnh.   phòng riêng, Bác nghe  được tiếng người nói qua
                    Đồng chí  bảo vệ tỏ  ra lúng túng... Từ trong
 Sáng hôm ấy Bác nói chuyện tại hội trường
 lớn với đại biểu đồng bào và cán bộ của tỉnh, của   nói lại lào xào trước cổng. Khi hỏi và biết được đầu

 huyện và các cụ già tiêu biểu của nhiều địa phương   đuôi câu chuyện, Bác liền nói: “Chú ra mời cụ vào
 trong tỉnh.     phòng khách. Bác mặc áo rồi ra tiếp”. Trông thấy
 Nói chuyện xong, Bác dùng cơm trưa rồi về nghỉ   Bác, cụ già đứng dậy chắp tay vái, bày tỏ sự cảm
 trong phòng riêng. Bỗng nhiên ở ngoài trạm gác có   động. Bác đỡ cụ rồi hỏi thăm gia đình và đời sống
 một cụ già đòi xin được gặp Bác cho kỳ được. Tiếng   bà con  địa phương. Sau  đó, Bác quay trở ra dặn
 đối đáp tuy nhỏ nhẹ nhưng khá quyết liệt. Cụ già   người cán bộ:
 trình bày với đồng chí bảo vệ:   - Chú nhớ mời cụ  ăn cơm trưa, rồi mời cụ  đi
 - Chú thông cảm cho, tôi từ một xã ở sát biển   nghỉ. Đến chiều truyền đạt lại những ý chính bài
 phải  đi ngót ba  chục cây số mới tới  được  đây.  Đi   nói chuyện của Bác, xong mời cụ ăn cơm chiều và
 đánh lưới đêm, bước chân lên bờ, tôi mới biết huyện   chuẩn bị xe đưa cụ về.
 có giấy triệu tập tôi lên tỉnh để nghe Bác Hồ nói   Thấy sự ân cần, chu đáo của Bác, đồng chí bảo
 chuyện. Nghe tin là tôi vội chạy đến, chỉ mong được   vệ ân hận về cách giải quyết của mình ban nãy với
 nhìn thấy Bác. Tôi không còn sống bao lâu nữa cho   ông cụ, nên có ý thanh minh với Bác:
 nên nếu  được như ý  muốn thì khi  nhắm mắt tôi   - Mấy hôm nay Bác đi nhiều, làm việc nhiều,
 cũng thỏa lòng.    nói chuyện nhiều nên cháu không dám để ai quấy
 Đồng chí bảo vệ nói:   rầy một ít thì giờ nghỉ trưa của Bác.
 - Bác đã nói chuyện sáng hôm nay rồi, cụ nên   Bác nhìn ra cánh đồng, rồi nhìn đồng chí bảo
 tìm cán bộ để được truyền đạt lại...   vệ nói: “Một cụ già  đi bộ ba  mươi cây số  đến


 31              32
   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39