Page 38 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 38
quần trắng, giầy Gia Định, kèm theo chiếc mục lạc Bác. Lúc trở ra qua được cầu Thê Húc, hai Bác
kỉnh đeo trễ xuống, trông Bác như một cụ đồ nhà cháu nhìn nhau mỉm cười. Có lẽ thấy được sự lo
quê. Tôi mặc quần trắng, áo láng đen, chân đi dép lắng của tôi thể hiện trên nét mặt nên Bác nói:
da, đầu tóc để trần, trông hệt như con nhà nền - Tôi trông chú thấy buồn cười quá. Bây giờ
nếp. Mặc thử xong Bác bảo tôi: chưa về ngay đâu, hai Bác cháu đi dọc thêm phố
- Trước 12 giờ, hai Bác cháu đi bộ ra đền Ngọc Hàng Đào xem mọi người đón Tết ra sao.
Sơn hái lộc đón giao thừa. Cảm giác lo lắng theo tôi suốt dọc đường. Chỉ
Bác dặn thêm: khi về đến nhà tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Tôi gọi
- Không cần bảo vệ đi theo. điện cho Giám đốc Sở Liêm phóng, báo tin hai Bác
Lúc này tôi lo lắng thật sự. cháu vừa đi đón giao thừa ở đền Ngọc Sơn. Giám
Bác nhắc lại câu: "Bảo vệ tốt nhất là bất ngờ đốc Sở Liêm phóng được một phen hú vía. Cũng
và bí mật". Và nhớ lại câu nói của Bác "Dân ta rất như Giám đốc Sở, dân Hà Nội không ai biết, đêm
tốt", "Chú phải tin ở dân", nỗi lo trong tôi vơi đi giao thừa đầu tiên của nước Việt Nam độc lập, Cụ
phần nào. Trước lúc ra khỏi nhà, tôi giấu Bác dắt Hồ đã cùng nhân dân Thủ đô chen vai sát cánh
khẩu súng ngắn trong cạp quần cho yên tâm. đón Tết Xuân độc lập.
Chập tối, các đường phố vắng vẻ là thế, mà Sáng mồng một Tết, Bác dậy sớm. Chưa đến
lúc này, người người nối đuôi nhau trên các nẻo giờ làm việc, Bác đã bảo tôi đem giấy ra viết khai
đường đổ về hồ Hoàn Kiếm đón giao thừa. Cầu bút. Bác bảo tôi viết to cho dễ đọc: "Hôm nay là
Thê Húc, đền Ngọc Sơn chật ních người. Tôi đi mồng một Tết năm Bính Tuất. Ngày Tết đầu tiên
trước tay trái dắt Bác, tay phải rẽ người chen vào của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa". Tôi thấy
đám đông. Trông Bác lúc này giống hệt ông cụ mình nhỏ bé lại như những ngày đi học trước kia,
nhà quê ra ăn Tết với con cháu ở Hà Nội. Người chẳng khác lúc thầy đọc cho viết chính tả. Bác
Thủ đô vốn có tiếng là thanh lịch, nhưng đêm giao chúc đồng bào cả nước, chúc các chiến sĩ ngoài
thừa đó, khi dắt Bác chen qua đám trai thanh gái mặt trận, chúc gia quyến các chiến sĩ ở hậu
lịch, tôi vẫn nghe thấy tiếng đầy bực dọc: "Hai ông phương năm mới vui vẻ, khỏe mạnh và thắng lợi.
cháu nhà quê đi đâu mà lớ ngớ, không cúng lễ mà Viết xong, Bác bảo tôi:
cũng chẳng hái lộc"! Bác như đang hòa vào không - Chú báo chú Hưng, 7 giờ đến gặp Bác ở Bắc
khí vui xuân với người dân Hà Nội, còn tôi chỉ lo Bộ phủ.
35 36