Page 54 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 54
việc xong là đi ngay. Hôm nào cũng rất khuya. chính là cổng nhà ông Nguyễn Văn Dương, một cơ
Nhìn các anh ra về trong đêm gió lạnh, Bác ái sở của ta từ hồi trước cách mạng. Qua một khoảng
ngại vô cùng. Bác bảo chị Thanh (người nấu ăn sân nhỏ, Bác lên thẳng gác bằng một cầu thang
cho Bác lúc đó) cố gắng kiếm thứ gì bồi dưỡng cho hẹp, xây bằng gạch ở bên ngoài. Tầng gác này có
các anh. Nhưng dạo ấy tình hình khó khăn, chị một phòng rộng, ở phía ngoài bày bàn thờ, liền đó
Thanh cũng chỉ có được mấy củ khoai, quả chuối. là một gian phòng nhỏ, cửa vào ngay cầu thang
Sáng sớm ngày 3 tháng 12 năm 1946, từ ngã lên, rộng khoảng 15 mét vuông. Đây là buồng
tư Canh, Bác ra Hà Nội làm việc với Sainteny, Ủy riêng của "cậu Tú" con trai cụ chủ nhà, vừa dùng
viên Cộng hòa Pháp từ Paris mới sang. Buổi sáng làm buồng học, vừa làm buồng ngủ. Trong phòng,
ấy, trời rét ngọt, sương trắng phủ khắp cánh sát cửa sổ phía sau kê một chiếc bàn kiểu cũ,
đồng. Bác mặc thêm áo ấm và quàng khăn. Chưa bằng gỗ lim, đen bóng. Cạnh bàn là chiếc giường
tới 6 giờ xe đã đưa Bác đến Bắc Bộ phủ, cửa sắt gỗ cũ, kê sát tường, Bác dùng để nằm và cũng là
còn đóng chặt, trong chặn gỗ. 18 giờ, trời sẩm tối, nơi ngồi làm việc. Trong phòng có một chiếc ghế
Sainteny, người thay mặt Chính phủ Pháp ký tựa, nhưng Bác hầu như không ngồi. Tôi thường
hiệp định sơ bộ cách đây 9 tháng, có mặt. Lấy lý ngồi chiếc ghế này mỗi khi Bác gọi đến làm việc.
do sức khỏe, Bác nằm tiếp. Sainteny chủ quan báo Mỗi lần có cuộc họp, Bác thường ngồi ngay ở trên
cáo về Pháp là Chủ tịch Hồ Chí Minh bị mệt. giường, các anh ngồi ghế lấy thêm ở phòng ngoài.
Trong cuộc gặp hôm đó, hai bên đã thỏa thuận Nhưng ở đây thường chỉ có đồng chí Tổng Bí thư
một số điều. Bác và Trung ương vẫn kiên nhẫn để Trường Chinh; các đồng chí: Lê Đức Thọ, Võ
đạt được một thỏa thuận, dành thêm thời gian để Nguyên Giáp; có lần các đồng chí Trần Đăng
chuẩn bị tốt hơn cho cuộc chiến đấu mà theo Bác Ninh, Nguyễn Lương Bằng cũng dự. Tôi thường
không thể tránh khỏi. Vào lúc 7 giờ tối, anh Trần ngồi làm việc ở chiếc bàn con kê sát cửa sổ phía
Đăng Ninh đưa xe đến đón Bác, xe rời Hà Nội ngoài, như vị trí của người canh gác. Khi cần, Bác
trong gió lạnh, trong tiếng súng nổ lúc thưa lúc chỉ gọi khẽ là tôi có ngay.
nhặt. Đêm đó Người không trở về ngã tư Canh Tình hình vẫn tiếp tục căng thẳng. Quân
nữa. Xe đến thị xã Hà Đông, rẽ phải đi qua cầu Pháp ngày càng có nhiều hành động khiêu khích
làng Vạn Phúc thì đỗ lại. Anh Ninh dẫn Bác vào trắng trợn. Đêm ngày 3 tháng 12 năm 1946, trong
con đường lát gạch, đến một chiếc cổng nhỏ. Đây căn gác nhỏ ở làng Vạn Phúc, với cương vị là lãnh
51 52