Page 86 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 86

cảm ơn và căn dặn cụ cùng con cháu tích cực ủng   không được chắc chắn. Bước từng bước một, rung
 hộ kháng chiến và giữ gìn bí mật.   rung chân thấy chắc, Bác mới bước tiếp cho đến
 Tôi còn nhớ rất rõ, buổi chiều hôm  đó, Bác   khi lên được chùa Một Mái ở lưng chừng núi. Nơi
 cháu khăn gói rời Cần Kiệm lúc 18 giờ 30 phút.   đây, phóng tầm mắt ra xa thấy cả một cánh đồng
 Ôtô  đón  đã  đợi sẵn.  Ngày 12 tháng giêng, ánh   lúa bát ngát. Không gian tĩnh mịch và nên  thơ.

 trăng treo trên ngọn cây đã trải ánh sáng vàng và   Bác bảo tôi:
 mềm như lụa xuống khắp mọi nẻo  đường. Xe  đi   - Chú đặt bàn làm việc của Bác trong hang này.
 trong gió se lạnh theo con  đường tràn ngập ánh   Bên phải chùa Một Mái là Hang Gió. Những
 trăng, rồi dừng lại bên bờ đê. Phía trước là chùa   ngọn gió trong lành của trời đất lọt vào hang và
 Thầy. Bác cháu xuống xe,  đi bộ men theo bờ   mất hút.
 ruộng. Những ngọn núi  đen sẫm in lên bầu trời   Bác dừng chân nghỉ và nói vui:
 đầy trăng  và sao. Trong  đêm vắng, những bước   - Bây giờ, Bác là sư cụ chủ trì, còn các chú
 chân dẫm lên cỏ làm tan những giọt sương. Anh   làm tiểu.
 Trần Đăng Ninh dẫn đường. Thỉnh thoảng, tiếng   Đúng là như vậy. Từ  đó, mọi công việc của
 chó sủa vọng ra nghe rời rạc và não nùng... Theo   nhà chùa  đều do chúng tôi  đảm nhiệm:  đánh
 một lối nhỏ bên cạnh hàng rào, Bác cháu đi vào   chuông thu không, thắp nhang và quét dọn chùa.
 khu vực nhà chùa. Đã được chuẩn bị sẵn, nên đến   Mấy Bác cháu như sống trong thế giới của tiên,
 nơi, chúng tôi làm chủ luôn. Đêm đã khuya, anh   của Phật. Bác rất thú cảnh sống ở đây vì có cây,

 em bố trí chỗ ngủ cho Bác ngay. Bác nghỉ tại gian   có hoa, có chim hót lại được tự do giữa cảnh thiên
 buồng hẹp phía bên trái, khá kín đáo, vốn là chỗ ở   nhiên khoáng đạt và trữ tình. Tại sân chùa Một
 của người coi chùa. Gian buồng nền đất, kê một   Mái, thường vào buổi chiều, Bác bảo tôi và đồng
 chiếc phản cũ. Anh em chúng tôi nhấc cánh cửa,   chí Văn giúp Bác tập lại đi xe đạp để khi cần thì
 kê ở phòng ngoài, làm chỗ nghỉ. Đêm nằm, nhìn   di chuyển cho nhanh. Bác kể lại, hồi hoạt động ở
 lên trên nóc nhà, thấy rõ ánh trăng lọt vào cả   Paris (Pháp), có nhiều lúc Bác cũng  đi xe  đạp,
 mảng lớn. Hôm sau, khi chúng tôi trở dậy thì Bác   nhưng bỏ lâu rồi nên phải tập lại. Biết rõ ý của
 đã dậy từ sớm. Bác bảo tôi theo Bác lên núi. Tôi   Bác, chúng tôi rất cảm động.
 nhìn Bác leo núi, thấy Bác vẫn vững bước. Núi   Chính từ chùa Một Mái, Người đã chỉ thị cho
 cao và dốc.  Đường lên  đỉnh xếp những bậc  đá   Bộ Tổng chỉ huy rút các lực lượng chiến  đấu  ở



    83              84
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91