Page 16 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 16
Đến đường số 4, đồng chí tổng tư lệnh
đưa một chiếc xe díp ra đón. Chúng tôi đã
mừng và khẽ bảo nhau: “Bây giờ khỏi cuốc bộ
rồi!”. Không ngờ Bác bảo đồng chí cán bộ
“đưa xe về cho bộ đội dùng chở tiếp tế. Bác đi
bộ quen rồi, không cần đi xe”.
Trên đường đi, Bác thường ghé thăm một
cách bất thình lình đồng bào các bản làng và
các đơn vị bộ đội. Anh em chiến sĩ và cán bộ
thấy Bác đến một cách đột ngột, đầu thì ngơ
ngác, rồi thì mừng quýnh lên, reo hò, nhảy
nhót, quây quần lấy Bác, có khi quên cả trật
tự. Sau khi xem tận nơi bếp nấu, chỗ ở, công
tác vệ sinh, Bác thân mật hỏi thăm sức khỏe
mọi người, dặn dò, phê bình, khuyến khích
mấy lời như cha nói với đàn con rồi lại tiếp
tục đi.
Chúng tôi được biết rằng sau những cuộc
đến thăm “du kích” của Bác, kết quả là về
tinh thần thì bộ đội thêm phấn khởi hăng
14