Page 133 - http://tvs.vsl.vn/trienlam
P. 133
Một mẹ nằm, trăm con bước Sừng sững mà đứng giữa nhà
Là cái gì? Ai vào không hỏi, ai ra không chào
(Bậc cửa) Là cái gì?
(Cái cột)
Mình đồng, da sắt, đứng giữa cửa quan
Gươm giáo chẳng sợ, chỉ sợ ông cào gan, Đem thân che gió cho người
1
Rồi ra mang tiếng con người chả khôn
móc ruột
Là cái gì?
Là cái gì?
(Cái giại)
(Cái khóa cửa)
Có chân mà chẳng biết đi
Sừng sững mà đứng cửa quan
Quanh năm suốt tháng đứng ì một nơi
Giáo đâm không chết, lòi gan ra ngoài
Là gì?
Là cái gì?
(Cái giường)
(Cái khóa)
Ngả lưng cho thế gian nhờ
Than rằng đất hỡi trời ơi
Vừa êm vừa ấm lại ngờ bất trung
Thân tôi gác cửa đâm tôi làm gì
Là cái gì?
Là cái gì?
(Cái phản)
(Cái ổ khóa)
Có chân mà chẳng hay đi
Mẹ con không đói, không nghèo Cái cánh nhẵn lỳ mà chẳng hay bay
Mẹ thì giữ cửa, con theo cùng người Là cái gì?
Con đi, cửa mẹ không rời (Cái phản)
Con chui bụng mẹ, mẹ thời lòi gan
____________
Là gì?
1. Câu này còn có dị bản là: “Chẳng thương thì chớ lại
(Ổ và chìa khóa) cười không khôn”.
131 132