Page 1018 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 1018

ĐẠI TƯỚNG, TỔNG TƯ LỆNH VÕ NGUYÊN GIÁP - MỘT T I NĂNG QUÂN SỰ XUẤT CHÚNG...

                              “Xẻ Trường Sơn! Bao đoàn quân mải miết...
                              Vị tướng tài thêm anh kiệt vô song”

                      Xúc động với bài thơ này của Tiến sĩ toán học Lê Thống Nhất, ngay sau
                  khi  Đại tướng Võ Nguyên Giáp qua  đời, Nhạc sĩ Phạm Minh Thuận (Hội
                  viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam thuộc Đoàn Nhạc sĩ Bình Dương) đã phổ nhạc

                  bài thơ này với tâm nguyện đây như là một nén hương thể hiện lòng tri ân
                  đến Đại tướng.
                      Có lẽ, chỉ sau Chủ tịch Hồ Chí Minh, người học trò xuất sắc, gần gũi của
                  Bác mới được các nhà thơ Việt Nam tôn vinh gọi một danh từ cao cả nhất là

                  “Người”, là “Bác” và tôn vinh như một vị thánh. Nhà thơ Y Phương xúc động,
                  nghẹn ngào: “Trời đang nhập nhẹp/ Tối rồi/ Đêm thứ hai xa Người/ Trời xẩm
                  đen trước mặt/ Không nhìn thấy gì nữa/ Hai tay  đỡ lấy mắt/ Dạ/ Thưa

                  Bác!/Ở đó có lạnh buốt/ Sao tim con rơi ra”. Bên cạnh đó, không thể không
                  nhớ đến tập thơ Tiễn người vào bất tử do nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo chủ
                  biên, tập hợp 103 bài thơ của 103 tác giả viết về Đại tướng Võ Nguyên Giáp
                  với tất cả sự yêu thương và kính trọng nhất. Sinh thời, nhà thơ Nguyễn

                  Trọng Tạo chia sẻ rằng, ông và nhóm tuyển chọn đã phải làm một công việc
                  rất khó khăn khi đứng trước hàng nghìn bài thơ trên các trang mạng, trang
                  nhật ký bởi dù chỉ viết dăm câu hay viết cả bài dài thì “tất cả đều bộc lộ

                  niềm tôn kính và xúc động”. 103 bài được tuyển chọn cũng chính là con số ấn
                  tượng về tuổi thọ của Đại tướng, được kính dâng lên đúng dịp 49 ngày Đại
                  tướng đi xa. Trong cùng niềm xúc cảm ấy, mỗi người lại có góc nhìn riêng, có
                  người thấy sự bất tử của Đại tướng, có người lại nhìn vị Đại tướng ấy trong
                  sự gần gũi với nhân dân như một vị thánh; có người lại chia sẻ những vinh

                  quang trong cuộc đời ông... Nhưng đối với nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, được
                  làm một tập thơ hướng về con người vĩ đại của dân tộc là một niềm vinh dự
                  và hạnh phúc lớn lao.  Đó là cách mà Nguyễn Trọng Tạo  đã chấp bút cho

                  những câu thơ của mình: “Nghe trái đất rung mình thương nhớ/ Hướng về
                  Người lấp lánh giữa trời sao”, hay:
                          “Thánh Gióng về trời. Thánh Giáp về quê
                          Vì Dân Nước, Người trở thành Bất Tử

                          Thành Núi thành Mây thành Ruộng Đồng, Sông, Bể
                          Thành tượng hình chữ S trấn Biển Đông...”
                                                                    (Trích Bất Tử)


                  1016
   1013   1014   1015   1016   1017   1018   1019   1020   1021   1022   1023