Page 750 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 750

ĐẠI TƯỚNG, TỔNG TƯ LỆNH VÕ NGUYÊN GIÁP - MỘT T I NĂNG QUÂN SỰ XUẤT CHÚNG...

                      Với tài năng và đức độ tầm cao, “Tư lệnh của các tư lệnh. Chính ủy của các
                  chính ủy” như sự tôn vinh của Thượng tướng Trần Văn Trà đối với Đại tướng

                  Võ Nguyên Giáp, cho nên: Tất cả các ý kiến của anh Văn đều được Bộ Chính
                  trị tiếp thu và tán thành trong suốt thời kỳ chiến tranh. Đây cũng là thời kỳ
                  tư duy quân sự của Đại tướng Võ Nguyên Giáp phát triển lên đỉnh cao, trong
                  đó có tư duy về sự kết hợp giữa đấu tranh quân sự với đấu tranh chính trị.

                  Điều này thể hiện rõ trong những suy nghĩ và quyết định của Đại tướng.
                      Trong những ngày đầu toàn quốc kháng chiến, cuối năm 1946, trước sức
                  tiến công của thực dân Pháp hòng thực hiện “đánh nhanh, thắng nhanh”, có
                  lúc lực lượng vũ trang của ta tổ chức đánh lớn, dàn quân ra đánh với địch
                  như ở mặt trận Hà Đông, nhưng không hiệu quả do trang bị của ta thô sơ,
                  bất lợi khi giao chiến theo hình thức chiến tranh quy  ước với  địch. Nhận

                  thức được vấn đề đó, Đại tướng hiểu rằng tránh đối đầu trực tiếp trên quy
                  mô lớn với địch là thượng sách, nhưng như vậy ta phải làm thế nào để chiến
                  đấu chống lại đội quân quy mô, hiện đại của địch?
                      Trong khó khăn thử thách đó, Đại tướng Võ Nguyên Giáp được nghe báo

                  cáo có một đại đội bị lạc đơn vị đã nương tựa vào nhân dân vùng nam tỉnh
                  Bắc Ninh, vừa chiến đấu vừa phát triển lực lượng và hỗ trợ phong trào đấu
                  tranh ở địa phương ngay trong lòng địch. Câu chuyện đã lóe lên trong tư duy
                  vị tướng thiên tài về câu trả lời mà bấy lâu ông đang tìm kiếm. Ta sẽ phân
                  tán lực lượng, kẻ địch sẽ không thể tìm thấy chủ lực ta, ngược lại, chúng sẽ

                  bị ta đánh ở khắp nơi bởi bộ đội chủ lực và lực lượng vũ trang cùng lực lượng
                  chính trị của địa phương. Với tư duy quân sự của người chỉ huy, ngay sau
                  đó, Võ Nguyên Giáp đã nhanh chóng trình kế hoạch tổ chức lực lượng đánh
                  địch theo phương châm “Đại đội độc lập - Tiểu đoàn tập trung” lên Trung

                  ương  Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh. Trong cuộc họp ngày 14/10/1947,
                  Trung ương Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nhất trí thông qua kế hoạch,
                  cho tổ chức quân đội ta thành những đại đội độc lập đi vào hoạt động và kết
                  hợp với lực lượng chính trị trong vùng địch tạm chiếm để biến “hậu phương
                  địch thành tiền phương của ta”.
                      Đây có thể được coi tư duy quân sự rất sắc sảo của Võ Nguyên Giáp khi

                  biết vận dụng cực kỳ sáng tạo một mưu kế kinh điển trong Binh pháp Tôn
                  Tử là “Phản khách vi chủ” ở tầm chiến lược, biến quân địch từ thế chủ động
                  “tìm diệt” trở thành bị động, gặp phải sự tấn công trên khắp cả chiến trường
                  bởi sức mạnh của hai hình thức đấu tranh chủ yếu: đấu tranh quân sự kết


                  748
   745   746   747   748   749   750   751   752   753   754   755