Page 78 - http://tvs.nlv.vn/trienlam
P. 78

Anh Thạnh cao, lớn. Anh  đã 70,  nhưng nom   chọn tàu 41 của các  đồng chí mở  đường  đột phá
 vẫn sung sức, tráng kiện. Những gian nan, vất vả   vào Vũng  Rô - Phú Yên...  Đây là một nhiệm vụ
 của thời tuổi trẻ dường như không ảnh hưởng đến   khó khăn và cả nguy hiểm nữa. Bến mới, địa hình
 sức khỏe của anh.   lạ; địa phương tổ chức bốc hàng ra sao, chưa rõ...
 Anh rất vui, thậm chí xúc  động khi  biết mục   Song, để bảo đảm an toàn và giữ được bí mật, tàu
 đích của tôi. Những chuyện của một thời, hình như   chỉ được phép vào bến khoảng từ 23 đến 24 giờ. Và
 đã được sắp đặt, suy ngẫm, nên khi tôi gợi ý, anh   nhất thiết phải rời bến trước 3 giờ sáng hôm sau.
 bắt vào  ngay. Anh kể say sưa, lưu loát, sôi nổi.   Các đồng chí bàn nhau và tính cho kỹ...”.
 Chuyện đã hơn 35 năm, anh vẫn nhớ từng chi tiết.   Nhận nhiệm vụ rồi, tôi vừa mừng, vừa lo.
 -  Đầu tháng 11 năm 1964, tàu 41 vừa chở   Mừng vì Phú Yên là quê tôi, có niềm vui nào hơn
 “hàng” vào Cà Mau trở về thì nhận được chỉ thị:   niềm vui sau bao năm xa cách  được trở lại nơi
 “Đưa tàu đến Đồ Sơn nhận nhiệm vụ mới”. Linh   chôn rau cắt rốn, hơn thế, được chở vũ khí về cho
 cảm có chuyện gấp, chúng tôi nhổ neo ngay. Mười   quê hương đánh giặc! Mừng vì cấp trên tin tưởng.
 chín giờ, tàu cập bến Đồ Sơn. Xe của Bộ Tư Lệnh   Song không  khỏi lo lắng. Tôi khá am tường  địa
 Hải quân đã chờ sẵn. Tôi và Chính trị viên Trần   hình Vũng Rô: ở đó nước sâu, vách đá đổ ra biển
 Hoàng Chiếu được đón về Sở chỉ huy. Tại phòng   chênh vênh; đứng trên đèo Cả, kẻ địch quan sát
 họp, Tư lệnh Quân chủng Hải quân Nguyễn Bá   Vũng Rô rất rõ. Vào Vũng Rô chỉ có một lối hẹp,
 Phát, Chính ủy Hoàng Trà, Đoàn trưởng Đoàn 125   nếu một tàu địch chặn giữa Mũi Điện và Hòn Nưa
 (tức đoàn “tàu không số”) Đoàn Hồng Phước, Chính   là tàu ta không có lối thoát...
 ủy đoàn Võ Huy Phúc; Cục phó Cục Tác chiến Bộ   Những ngày kế  đó, chúng tôi tập trung  vào
 Tổng tham mưu Phan Hàm và rất nhiều cán bộ   công tác chuẩn bị. Phải tính toán sao cho khi vào,
 cao cấp khác đã có mặt ở đó. Tôi hơi lo, chẳng rõ có   con nước cường nhất,  để kịp  rút ra ngay trong
 chuyện gì mà các “cụ”  đầy  đủ thế, lại hết sức   đêm. Hai mươi tư giờ ngày 16 tháng 11 năm 1964,
 nghiêm trang. Sau khi Trưởng phòng quân báo   tàu 41 rời bến. Ra tiễn chúng tôi có tư lệnh, chính
 Kim Sang  báo cáo tình hình  địch ven biển miền   ủy quân chủng, đoàn trưởng và chính ủy Đoàn 125...
 Nam nói chung và Khu 5 nói riêng, trong  đó có   Các đồng chí lãnh đạo ôm chặt anh em chúng tôi
 khu vực bờ biển Phú  Yên, Tư lệnh Nguyễn Bá   và chúc thành công...
 Phát nói: “... Theo chỉ thị của trên, Thường vụ   Thôi khỏi kể những gian khổ trên  đường  đi.
 Đảng  ủy Quân  chủng và  Bộ Tư lệnh quyết  định   Sóng to, gió lớn là chuyện thường tình. Khác chăng


    75           76
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83